Chuyện xưa ở trên thiên đình
Có người phụ nữ tính tình thẳng ngay
Làm nghề bếp núc hàng ngày
Yêu ông chăn ngựa đắm say vô cùng
Vì
rằng ở chốn thiên cung
Thương nhau chẳng được ở chung vợ
chồng
Một hôm trên cõi non bồng
Thiên đình tổ chức tiệc hồng mời tiên
Mọi người tất bật dưới, trên
Chuẩn làm ngự thiện dâng lên bệ rồng
Chợt nghe tiếng hát bên song
Giật mình bà biết, là ông tìm bà
Dấu ông khuất ở góc nhà
Cùng vài chén rượu gọi là cho riêng
Men say làm lão ngả nghiêng
Sơn hào, hải vị càng thêm ngạt ngào
Trong khi bụng đói như cào
Liều mình lão đã lẻn vào nhà trong
Bàn dài cỗ đã bày xong
Vắng người lão bốc mà không nghĩ gì
Thần, tiên tề tựu vinh quy
Ngọc hoàng phán lệnh tức thì mang lên
Lính hầu phát hiện bàn trên
Có người nếm dở vương lên mâm vàng
Nổi cơn thịnh lộ, Ngọc Hoàng
Gọi thần quở
trách, ai mang tội trời
Mọi người nhà bếp rụng rời
Nhìn nhau nước mắt, dám lời kêu than
Bà
đành không để ai oan
Đứng ra nhận tội, xin van ngọc Hoàng
Luật trời phân định rõ ràng:
“Đây là tội lớn đã ban, không lùi
Cả hai không được ở trời
Xuống ngay hạ giới là nơi rèn mình
Biến thành chổi quét gia đình
Cả năm làm việc hết mình tu tâm”
Biết sai biết nhận lỗi lầm
Ngọc Hoàng cho phép một năm ba ngày
Đó là dịp tết xưa nay
Quét nhà hót rác, ba ngày đều kiêng.
………………………………………………………………………
*Một năm được nghỉ ba ngày tết không phải làm
việc , bởi mọi gia đình kiêng không quét nhà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét