Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2019

ĂN QUẢ KHẾ TRẢ CỤC VÀNG

ĂN QUẢ KHẾ TRẢ CỤC VÀNG
(Rút từ tập truyện cổ tích & lịch sử Việt Nam)
***

Khôn ngoan không lại với trời
Tham thì thâm để người đời cười chê
Ngàn năm xưa vẫn kể về
Gia đình nhà nọ làm nghề canh nông
Nhà thì ở cạnh bến sông
Lúc chài cá, lúc ruộng đồng sinh nhai
Ơn trời sinh được hai trai
Lớn lên khỏe mạnh mấy ai bì cùng
Không may tháng hạn, năm sung
Vợ chồng lâm bệnh, nên cùng ra đi
Con côi đâu biết làm gì
Lo ma cha mẹ, sống thì chơi vơi
Người anh cũng lớn tuổi rồi
Tìm người khăn áo, nước nôi hàng ngày
Vợ chồng bản tính tham thay
Bao nhiêu tài sản nhận ngay phận mình
Chia em mảnh đất đầu đình
Với túp lều nhỏ một mình khó khăn
Hai bàn tay trắng quanh năm
Cày thuê cuốc mướn kiếm ăn hàng ngày
Gia tài duy nhất lúc này
Là cây khế ngọt đợi ngày đơm hoa
Ơn trời phù hộ ngày qua
Được mùa khế chín, quả sa nặng cành
Rồi hôm có việc chẳng lành
Đại Bàng đâu đến, bay quanh mái lều
Đậu trên cành khế liêu xiêu
Lá rơi, quả rụng, tiếng kêu xé lòng
Em quỳ xuống đất cầu mong
Chim ơi đừng phá, đừng ăn nữa mà
Bỗng đâu tiếng nói vang ra
Cục vàng, quả khế ta đà trả cho
Túi ba gang, tới hẹn hò
Lên lưng ta chở, ta cho bạc vàng
Qua bao biển rộng mênh mang
Đến hòn đảo nhỏ, bạc vàng nhiều thay
Ba gang túi đã đựng đày
Lên lưng chim lại chở ngay về nhà
Người em lương thiện thật thà
Giúp người nghèo khó, đã qua ngày buồn
Người anh dò hỏi ngọn nguồn
Lòng tham làm hắn như cuồng, như điên
Đến nhà em, hắn gạ liền
Đổi nhà, các cả bạc tiền, bò trâu
Người em nhân nghĩa làm đầu
Thấy anh nài nỉ mấy câu mủi lòng
Thế là chiều ý đổi không
Dọn về nhà cũ mà lòng xốn xang
Anh thì mơ bạc, mơ vàng
Chẳng cần nghĩ đến xóm làng, tiếng tăm
Giả trong nghèo đói khó khăn
Đợi ngày chim quý về ăn khế vàng
Sụt sùi, vờ khóc xin van
Chim bảo may túi ba gang đợi giờ
Niềm vui như ở trong mơ
Chín gang túi lớn , may chờ từ lâu
Lưng chim bay tới cho mau
Đảo hoang vàng bạc sắc màu lung linh
Túi đầy, vàng giắt quanh mình
Sức chim có hạn, hành trình đường xa
Biển khơi rộng lớn bao la
Chim bay mỏi cánh vượt qua bao miền
Vàng nhiều cố giữ cho nguyên
Nặng lưng, chim đã chao ngiêng giữa trời
Người và vàng bạc cùng rơi
Giữa nơi biển cả không lời trối trăng
Chuyện xưa đã nói lên rằng
Tham lam mà chết, phải chăng ý trời.
DTK

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét