Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

LỌ NƯỚC THẦN




Ngày xưa ở một làng kia
Có chàng trai trẻ , ở rìa bến sông
Quanh năm sống với ruộng đồng
Cày thuê, cuốc mướn, vun trồng sắn khoai

Trong nhà cũng chẳng còn ai
Mồ côi cha mẹ đã vài ba năm
Cửa nhà luộm thuộm ai chăm
Một mình cuộc sống âm thầm sớm mai
Rồi hôm vác búa ra ngoài
Vào rừng chặt củi  đổi vài bữa ăn
Chợt trông con quạ đang săn
Một chú chim sẻ đang nằm thóp thoi
Tiện ngay hòn đá bên đồi
Ném xua, quạ sợ bỏ mồi bay xa
Vừa bay quạ lại vừa la
Ta còn quay lại để ta báo thù

Chim non run rẩy như ru
Chàng liền lấy áo ủ cho ấm người
Lát sau chim tỉnh lại rồi
Bảo chàng trai hãy nhớ ngồi đợi đây
                 lát sau quay lại nơi này
Miệng chim tha một lọ đầy nước thơm
Chàng rằng: “manh áo bát cơm
Vợ thì chưa có nước thơm đâu cần”
Chim thưa: “ Đây lọ nước thần
người già trẻ lại, ngàn phần xinh tươi
cây xanh cũng giống như người
tưới  vào sẽ lớn, hơn mười khi xưa”
Chàng thì ngày nắng đêm mưa
Không dùng, thôi cũng chẳng thừa cất đi
Gài lên mái rạ  tức thì
Lâu rồi không có việc gì thành quên

Sang sông làm mướn làng bên
Gặp người con gái ,nên duyên vợ chồng
Tình yêu thắm thiết mặn nồng
Bên nhau no đói mà lòng vẫn vui
Một hôm chồng đi làm rồi
Dọn nhà, nấu bếp nàng ngồi nhìn lên
Thấy chai nước cũ bỏ quên
Mở ra thơm phức nàng đem gội đầu
Pha cùng với nước thay dầu
Tắm xong xinh xắn, đẹp đâu ngỡ ngàng
Làn da tươi trắng, mịn màng
Chồng về cũng chẳng dễ dàng nhận ra
Mãi sau kể chuyện biết là
Nước thần chim đã cho ta khi nào
Tránh cho hàng xóm xôn xao
Trong nhà quanh quẩn hết vào lại ra
Một hôm làm ruộng nơi xa
Chàng liền vẽ ảnh cắm  ra chỗ làm

Ngờ đâu, con quạ gian tham
Trả thù, cắp trộm vất quàng cung vua
Tưởng đâu người đẹp  trời cho
Vua sai quân lính đi dò khắp nơi
Đến khi tìm được nàng rồi
Chúng mang kiệu ngọc bắt rời vào cung
Vợ chồng khóc lóc khôn cùng
Lính đông chúng cản, vẫy vùng ích chi
Những ngày xa cách biệt li
Về cung vua ở nàng thì lặng câm
Hề đồng, con hát bao lần
Mở trò tiêu khiển chỉ cần nàng vui
Thời gian xa cách đã lâu
Chồng ngày khóc lóc dãi dầu lắm sao
Nghe tin vợ ở lầu cao
Giả câm buồn tủi, ngày nào vui đâu
Chàng liền nhổ luống hành đầu
Vào cung rao bán, biết đâu gặp nàng

Gánh hàng tới cổng thành nam
Nghỉ chân chàng đỗ, nhìn sang xa vời
Tiếng rao ai oán chơi vơi
“Dọc bằng đòn gánh củ thời bình vôi
ai mua tôi  bán hành tôi”(1)
Nàng nghe thấy tiếng, đứng ngồi chẳng yên
Vội sai lính gọi vào liền
Vừa nhìn nàng bỗng dịu hiền cười ngay
Vua mừng, sắn áo ra tay
Gọi chàng ấy đến đổi ngay áo quần
Ở ngay trước mắt quần thần
Giả làm anh bán hàng hành mua vui
Không may đàn chó lạ mùi
Xông vào cắn chết, hết đời vua tham
Long bào mũ áo xênh sang
Nàng vui liền dắt tay chàng thay vua
Chuyện xưa có thật như đùa.












……………………………………………………………
1 . Khi nàng tắm nước thần chảy vào luống hành, hành bỗng to lên nhanh chóng dọc bằng đòn gánh củ bằng bình vôi



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét