Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

TRẬN ĐẦU


TRẬN ĐẦU



     Vượt sông an toàn chúng tôi được bổ sung về đơn vị chiến đấu ( tiểu đoàn 1 E 4 trực thuộc quân khu 7 miền Đông Nam bộ) đóng quân ở  khu rừng già, thuộc huyện Trảng Bom tỉnh Biên Hòa. Tôi , Thỉnh, Cảng được bổ sung về trung đội trinh sát của tiểu đoàn, số anh em còn lại biên chế xuống 4 đại đội chiến đấu.
     Tuần đầu được làm quen với chỉ huy và lính cũ toàn người Nam bộ vì đây là trung đoàn địa phương trực thuộc quân khu. Tuy mới lạ nhưng được mọi người ưu ái và tình cảm nên chúng tôi cũng yên tâm. Địa bàn hoạt động ba tỉnh Long- Bà- Biên( Long Khánh, Bà Rịa, Biên Hòa) đây là nơi hoạt động của  lính đánh thuê Úc và sư đoàn 18  VNCH.
      Trung đội trinh sát là anh ba Thân hơn bọn tôi chừng 5 tuổi khoảng 25,  26 gì đó. Nói là trung đội nhưng cả 3 người mới chúng tôi mới là 10 người. Sau ba ngày làm quen, được anh ba Thân tổ chức huấn luyện một số kỹ năng như: xác định bản đồ địa bàn , cách điều nghiên, trinh sát địch vv…và một số kinh nghiệm trong chiến đấu
          Chưa được một tuần thì gặp trận càn của trung đoàn xe tăng Úc càn vào căn cứ. Được lệnh của tiểu đoàn các đơn vị bộ binh đã triển khai chiến đấu, trung đội trinh sát, hậu cần, quân y nằm xung quanh  tiểu đoàn bộ.Tôi và Thỉnh, Cảng cùng một hầm với 3 khẩu AK. Lần đầu tiên gặp địch ai cũng hồi hộp và lo sợ, khi nghe thấy tiếng xe tăng gầm rú rợn cả người, rồi lát sau tiếng xe tăng nhỏ dần tưởng chừng ra xa. Không ngờ chúng giảm ga và tiến vào gần. Thế rồi loạt đạn AR 15 bắn vào cửa hầm, tôi thấy mát trên đỉnh đầu và máu chảy xuống trán, nhưng viên đạn chỉ sượt cầy da. Là lính mới chưa có kinh ngiệm, tiện túi bông băng bên mình tôi giở ra quấn trắng đầu rồi ghệch súng nấp sau gốc cây to chắn ngay cửa hầm.
        Cách đó khoảng hơn chục mét, chiếc xe tăng dừng lại rồi bàn tay đầy lông lá từ từ đẩy nắp tháp pháo, một tên lính nhô ra mặt đỏ, mắt xanh. mũi lõ, còn nòng pháo 75 ly từ từ quay lại phía tôi. Thì ra tôi bị lộ bởi cái đầu quấn băng trắng….
       Tôi mơ màng nghĩ mình đã chết …. à mà chết thì sao còn nghĩ được nhỉ,  rồi thấy toàn thân đau rát, với tay sờ mặt và người thì không thấy bị thương khi mở mắt ra trong hầm không còn ai. Thì ra khi quả pháo tự hành xe tăng bắn trúng gốc cây, tôi bị sức ép văng vào trong rồi ngất đi.
    Lúc này trận địa trở lại yên tĩnh chắc địch đã rút, tôi hoảng hốt bò ra theo cửa hầm phía sau thì gặp Cảng và Thỉnh đang ở đó tôi, mừng quá nhưng mọi người nói gì tôi cũng không nghe được bởi tai điếc đặc, Cảng chỉ vào khẩu súng, tôi hiểu ra họ hỏi súng của tôi đâu. Là vật bất li thân để mất súng sẽ bị kỷ luật tôi hoảng hốt bò lại hầm cũ và thấy khẩu AK bị vùi dưới đất đã bị cong gập. lấy được súng chúng tôi cùng nhau chạy về phía suối nước hàng ngày vẫn tắm giặt. May quá bên kia suối có tổ trinh sát và y tá đang quay lại đón lõng.
Về tới căn cứ dự bị, hôm sau nghe anh Ba Thân đi họp về nói: đơn vị đã đánh gập cuộc càn của trung đoàn xe tăng Úc, tiêu hao một đại đội địch, bắn cháy 5 xe tăng đơn vị cũng biểu dương và đề nghị lên trung đoàn tặng bằng khen cho đồng chí Mây lính mới quê Thái Bình bắn 5 quả B40 diệt 3 xe tăng địch.
                                                                                       7-1971

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét