Hồi ký
TẬP KÍCH ĐỒN ÔNG QUẾ
TẬP KÍCH ĐỒN ÔNG QUẾ
Phần I
Đồn Ông Quế (thuộc xã Sông Nhạn, huyện Cẩm Mỹ tỉnh Đồng Nai trước giải phóng thuộc tỉnh Long Khánh ) do một đại đội lính VNCH đóng giữ, gồm hai khu quân sự và gia binh, xung quanh từ ngoài vào được quây bốn lớp rào thép gai bùng nhùng và cũi lợn, trong cùng là hệ thống mương để ngăn chặn xe tăng. Bốn góc có bốn lô cốt được trang bị đại liên và M72.
Sau một tuần trinh sát điều nghiên, trung đoàn lên kế hoạch tập kích,
Cuộc họp được nhanh chóng triệu tập. Tôi trung đội trưởng trinh sát tiểu đoàn 1, với anh Phan Đình Lậm đại đội trưởng đặc công trung đoàn, cùng chỉ huy các đơn vị pháo binh, thông tin, quân y, hậu cần đã có mặt.
Khi nghe trưởng ban tác chiến và trinh sát trình bày, trung đoàn trưởng Hai Phê đứng trước sa bàn căn dặn và giao nhiệm vụ cụ thể cho các mũi. Đây là trận đánh nhằm tiêu hao sinh lực định yêu cầu đánh nhanh rút gọn. Và đến giờ G đêm nay hành động.
Nhận lệnh đại đội đặc công gồm 11 người, trinh sát tăng cường 3, một thông tin bộ đàm. Đúng giờ cả đội hình tập hợp kiểm tra vũ khí . Tất cả gồm 15 người cởi trần mặc quần đùi đi dày mỏng đội mũ mềm đặc công, toàn thân dùng lõi pin trộn đất xoa lên kín người chỉ chừa hai mắt. Pháo 105, DKZ cũng vào vị trí yểm hộ. Đại đội trưởng Lậm và chính trị viên Vũ Đức Hải động viên và giao nhiệm vụ cho từng người, từng cánh để tiếp cận mục tiêu
22h 30 xuất phát tôi dẫn tổ trinh sát đi đầu dùng kìm cắt hàng rào kẽm gai để mở đường, trời sáng trăng suông nhưng nhìn rất rõ
Không gian yên tĩnh, nhìn xa vào nhà chính đèn vẫn sáng thỉnh thoảng có bóng mấy tên lính ra vào, còn khu gia binh đèn tắt, ánh sáng của những điếu thuốc lá cháy dở vẫn lập lòe các lô cốt. Thấy địch còn thức đại đội trưởng Lậm báo ra sở chỉ huy, giờ G được lùi lại và chúng tôi tất cả nằm im giữa hàng rào, muỗi vo ve châm ngòi , vắt tha hồ hút máu nhưng chẳng ai để ý.Trên trời thỉnh thoảng những chiếc đèn dù nơi xa lơ lửng trên cao phát sáng và những con chim ăn đêm quang quác gọi bầy. gió mát những cơn mưa đến lại đi vì lúc này đang là mùa mưa.
Lệnh từ chỉ huy sở giờ G ( 0h giờ) nổ súng vậy là còn 20’ nữa các mũi đã qua hết hàng rào và vào các vị trí đã phân công. Thời gian lúc này trôi đi rất chậm như nghe thấy từng giây ( Tâm lý người lính trước trận đánh rất ngổn ngang suy nghĩ, hồi hộp lo âu thậm chí cả lo sợ.)
Đến giờ đại đội trưởng Lậm truyền lệnh điểm hỏa, không gian yên tĩnh bừng lên những chớp lửa với tiếng nổ bộc phá inh tai chát chúa, tất cả các khu nhà ở của lính đều nổ tung, mặt đất rung lên, riêng khu gia binh tuy không bị phá hủy nhưng tiếng kêu khóc của gia đình vợ con lính rất hoảng loạn. Các bốt phía ngoài đã bị B40, 41 của ta hủy diệt song phần phía trong đại liên và 12,8 ly vẫn hối hả xả đạn, ta dùng lựu đạn, Ak chiến đấu phía ngoài, sâu trong đã được pháo, cối và DKZ khống chế. Vì ban đêm lại bất ngờ nên địch không tiếp viện ngay được, lực lượng tại chỗ còn rất mỏng cho nên chúng cầm cự ở các chiến hào ta không tiêu diệt được. Lúc này đã 4 giờ sáng theo kế hoạch mọi người tự động rút lui ra ngoài , tôi đứng hẳn người lên nhìn cây độc mộc bên ngoài lấy hướng cứ thế bò, như có sức mạnh vô hình tôi vượt hết hàng rào ra ngoài, cũng may không vấp phải mìn. Tuy không bị thương nhưng toàn thân bị dây thép gai cào nát, về căn cứ trời cũng đã sáng dần, pháo địch bắt đầu bắn phong tỏa khu rừng xung quanh rất ác liệt.
15 người chúng tôi về được 10 người, thiếu 5 người, không biết còn hay đã hi sinh.
Sau một tuần trinh sát điều nghiên, trung đoàn lên kế hoạch tập kích,
Cuộc họp được nhanh chóng triệu tập. Tôi trung đội trưởng trinh sát tiểu đoàn 1, với anh Phan Đình Lậm đại đội trưởng đặc công trung đoàn, cùng chỉ huy các đơn vị pháo binh, thông tin, quân y, hậu cần đã có mặt.
Khi nghe trưởng ban tác chiến và trinh sát trình bày, trung đoàn trưởng Hai Phê đứng trước sa bàn căn dặn và giao nhiệm vụ cụ thể cho các mũi. Đây là trận đánh nhằm tiêu hao sinh lực định yêu cầu đánh nhanh rút gọn. Và đến giờ G đêm nay hành động.
Nhận lệnh đại đội đặc công gồm 11 người, trinh sát tăng cường 3, một thông tin bộ đàm. Đúng giờ cả đội hình tập hợp kiểm tra vũ khí . Tất cả gồm 15 người cởi trần mặc quần đùi đi dày mỏng đội mũ mềm đặc công, toàn thân dùng lõi pin trộn đất xoa lên kín người chỉ chừa hai mắt. Pháo 105, DKZ cũng vào vị trí yểm hộ. Đại đội trưởng Lậm và chính trị viên Vũ Đức Hải động viên và giao nhiệm vụ cho từng người, từng cánh để tiếp cận mục tiêu
22h 30 xuất phát tôi dẫn tổ trinh sát đi đầu dùng kìm cắt hàng rào kẽm gai để mở đường, trời sáng trăng suông nhưng nhìn rất rõ
Không gian yên tĩnh, nhìn xa vào nhà chính đèn vẫn sáng thỉnh thoảng có bóng mấy tên lính ra vào, còn khu gia binh đèn tắt, ánh sáng của những điếu thuốc lá cháy dở vẫn lập lòe các lô cốt. Thấy địch còn thức đại đội trưởng Lậm báo ra sở chỉ huy, giờ G được lùi lại và chúng tôi tất cả nằm im giữa hàng rào, muỗi vo ve châm ngòi , vắt tha hồ hút máu nhưng chẳng ai để ý.Trên trời thỉnh thoảng những chiếc đèn dù nơi xa lơ lửng trên cao phát sáng và những con chim ăn đêm quang quác gọi bầy. gió mát những cơn mưa đến lại đi vì lúc này đang là mùa mưa.
Lệnh từ chỉ huy sở giờ G ( 0h giờ) nổ súng vậy là còn 20’ nữa các mũi đã qua hết hàng rào và vào các vị trí đã phân công. Thời gian lúc này trôi đi rất chậm như nghe thấy từng giây ( Tâm lý người lính trước trận đánh rất ngổn ngang suy nghĩ, hồi hộp lo âu thậm chí cả lo sợ.)
Đến giờ đại đội trưởng Lậm truyền lệnh điểm hỏa, không gian yên tĩnh bừng lên những chớp lửa với tiếng nổ bộc phá inh tai chát chúa, tất cả các khu nhà ở của lính đều nổ tung, mặt đất rung lên, riêng khu gia binh tuy không bị phá hủy nhưng tiếng kêu khóc của gia đình vợ con lính rất hoảng loạn. Các bốt phía ngoài đã bị B40, 41 của ta hủy diệt song phần phía trong đại liên và 12,8 ly vẫn hối hả xả đạn, ta dùng lựu đạn, Ak chiến đấu phía ngoài, sâu trong đã được pháo, cối và DKZ khống chế. Vì ban đêm lại bất ngờ nên địch không tiếp viện ngay được, lực lượng tại chỗ còn rất mỏng cho nên chúng cầm cự ở các chiến hào ta không tiêu diệt được. Lúc này đã 4 giờ sáng theo kế hoạch mọi người tự động rút lui ra ngoài , tôi đứng hẳn người lên nhìn cây độc mộc bên ngoài lấy hướng cứ thế bò, như có sức mạnh vô hình tôi vượt hết hàng rào ra ngoài, cũng may không vấp phải mìn. Tuy không bị thương nhưng toàn thân bị dây thép gai cào nát, về căn cứ trời cũng đã sáng dần, pháo địch bắt đầu bắn phong tỏa khu rừng xung quanh rất ác liệt.
15 người chúng tôi về được 10 người, thiếu 5 người, không biết còn hay đã hi sinh.
Phần 2
Cố lôi những bao cát xếp thành cái hầm đủ lọt người nằm. Cảng vội chui vào, kéo kín chỉ để hở khe mắt nhỏ phía ngoài. Nguyên là khi rút lui anh mất phương hướng không tìm thấy đường ra, trời dần sáng sợ địch phát hiện phải liều mình nằm lại chờ thời cơ. Sau những trận pháo dọn đường. Máy bay trực thăng từ sân bay Biên Hòa phành phạch bay đến quần lượn trên đầu rồi đáp xuống bãi trống đổ quân tiếp viện. Cảng nằm im quan sát, bọn lính nhanh chóng thu dọn xác lính còn nằm rải rác trong các công sự và bị vùi lấp trong các khu nhà đổ. Lính bị thương và xác lính được chuyển lên trực thăng rồi bay đi. Ở giữa sân đồn, Cảng nhìn thấy chúng lôi xác 4 chiến sỹ của ta cởi trần người đen nhẻm xếp thành hàng rồi cho phóng viên báo chí đến chụp ảnh và đăng tin tuyên truyền. Một tên Mĩ xì xồ mấy câu thì tên thiếu tá ngụy ra lệnh mang hết xác ra đường quốc lộ để thị uy dân chúng.
Xe tải chở vật liệu vào, phế liệu ra. Những xe tôn mới tinh cùng khung sắt nhanh chóng dựng lên làm lại các khu nhà lính. Đồng thời tăng cường vũ khí, khôi phục lại các lô cốt, giao thông hào. Đến khoảng 3h chiều, nằm trong trong đống bao cát ngổn ngang, Cảng nghe tiếng huỳnh huỵch bên ngoài xen lẫn tiếng chửi thề của địch, “chắc chỉ vài phút nữa mình bị bắt sống”, mồ hôi toát ra tim đập thình thịch rồi anh hình dung những đòn tra tấn khi anh là tù binh, thôi đành nhắm mắt phó mặc số trời. Bỗng đâu cơn mưa sầm sập đến, mây che đen nghịt cả bầu trời, mưa rất nhanh nước xối xả trắng xóa. Bọn lính vội vã chạy hết về những khu nhà mới dựng, cơn mưa dài hơn một giờ đồng hồ thì giảm dần và trời bắt đầu tối trong khu nhà chỉ huy đã thấy ánh đèn, bọn lính tản ra các công sự mắc bạt che tăng
Đúng là số trời. Cảng quan sát nghe ngóng không động tĩnh gì anh liền khẽ xoay mình lật mấy bao cát,rồi trườn dần ra ngoài bởi đôi chân tê cứng vì nằm bất động từ sáng đến giờ, lấy lại tinh thần nhỏm dậy quan sát tìm đường, rồi vội vàng bò ra khỏi bốn lớp rào mặc cho thân người bị cào nát mà không biết đau, tới bìa rừng thì anh ngất đi…
Tỉnh dậy Cảng ngơ ngác thấy mình đang nằm trong lán tre và có nhiều người đứng xung quanh reo lên cậu ấy đã tỉnh rồi, đổ nước cháo và tiêm hồi sức là ổn.
Hỏi ra mới biết cả hôm sau đơn vị cử nhiều tổ bám xung quanh trận địa để tìm các đồng chí không về thì gặp Cảng và đưa anh về trạm quân y. Tự nhiên anh chảy nước mắt và khóc nấc lên vì chính anh, chính mắt anh đã nhìn thấy 4 đồng đội người đen thui bị địch kéo xác ra đường quốc lộ.
Theo tin của địch đã đưa “Đồn Ông Quế đã bị ta tập kích xóa sổ gần hết đại đội VNCH”, gây cho địch vô cùng hoang mang bởi đây là vị trí sát nách thị xã Xuân Lộc..
10-1973
Xe tải chở vật liệu vào, phế liệu ra. Những xe tôn mới tinh cùng khung sắt nhanh chóng dựng lên làm lại các khu nhà lính. Đồng thời tăng cường vũ khí, khôi phục lại các lô cốt, giao thông hào. Đến khoảng 3h chiều, nằm trong trong đống bao cát ngổn ngang, Cảng nghe tiếng huỳnh huỵch bên ngoài xen lẫn tiếng chửi thề của địch, “chắc chỉ vài phút nữa mình bị bắt sống”, mồ hôi toát ra tim đập thình thịch rồi anh hình dung những đòn tra tấn khi anh là tù binh, thôi đành nhắm mắt phó mặc số trời. Bỗng đâu cơn mưa sầm sập đến, mây che đen nghịt cả bầu trời, mưa rất nhanh nước xối xả trắng xóa. Bọn lính vội vã chạy hết về những khu nhà mới dựng, cơn mưa dài hơn một giờ đồng hồ thì giảm dần và trời bắt đầu tối trong khu nhà chỉ huy đã thấy ánh đèn, bọn lính tản ra các công sự mắc bạt che tăng
Đúng là số trời. Cảng quan sát nghe ngóng không động tĩnh gì anh liền khẽ xoay mình lật mấy bao cát,rồi trườn dần ra ngoài bởi đôi chân tê cứng vì nằm bất động từ sáng đến giờ, lấy lại tinh thần nhỏm dậy quan sát tìm đường, rồi vội vàng bò ra khỏi bốn lớp rào mặc cho thân người bị cào nát mà không biết đau, tới bìa rừng thì anh ngất đi…
Tỉnh dậy Cảng ngơ ngác thấy mình đang nằm trong lán tre và có nhiều người đứng xung quanh reo lên cậu ấy đã tỉnh rồi, đổ nước cháo và tiêm hồi sức là ổn.
Hỏi ra mới biết cả hôm sau đơn vị cử nhiều tổ bám xung quanh trận địa để tìm các đồng chí không về thì gặp Cảng và đưa anh về trạm quân y. Tự nhiên anh chảy nước mắt và khóc nấc lên vì chính anh, chính mắt anh đã nhìn thấy 4 đồng đội người đen thui bị địch kéo xác ra đường quốc lộ.
Theo tin của địch đã đưa “Đồn Ông Quế đã bị ta tập kích xóa sổ gần hết đại đội VNCH”, gây cho địch vô cùng hoang mang bởi đây là vị trí sát nách thị xã Xuân Lộc..
10-1973
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét