KHOẢNH KHẮC KHÓ QUÊN
Sau trận đánh chặn sư đoàn 18 của Quân lực Việt nam Công Hòa ở Hố Nai
Biên Hòa , tôi bị thương chuyển về phía sau điều trị và ăn dưỡng tại trạm k32
thuộc QK7 nằm cạnh bờ sông Đồng Nai.
Lúc đó chiến dịch mùa Xuân đang vào thời kỳ quyết liệt, chiến thắng Xuân
lộc đã mở màn cho thắng lợi, đây được coi là trận Điện Biên Phủ thứ 2 mở đường
cho đại quân ta tiến về Sài gòn
Nằm trong lán tre của hậu phẫu, chúng
tôi lúc bấy giờ đều là thương binh, nặng có nhẹ có, với chiếc Radio bên mình từng
ngày liên tục theo dõi tin chiến thắng trên Đài phát thanh Giải phóng,
Rồi những gì mong ước đã đến đúng 11h 30 giờ ngày 30-4-1975 một bản tin
được phát ra Dương văn Minh đã đầu hàng, miền nam hoàn toàn giải phóng, chúng
tôi, cả trạm như vỡ òa ra reo mừng, tay tôi cầm chiếc Radio rơi lúc nào không
biết. Bài hát giải phóng miềm nam được cất lên, chẳng ai bảo ai họ hát say sưa
như chưa từng được hát.
Đồng chí trưởng trạm đứng giữa lán hô
to hôm nay không cần theo chế độ khẩu phần, sẽ mở kho để anh em ăn mừng chiến
thắng
Chúng tôi vừa hát vừa khóc, khóc vì mừng,
khóc vì tiếc nuối, giá không bị thương, giờ này đang cùng đồng đội tiến vào
dinh Độc lập hoặc hòa trong không khí nhộn nhịp cờ hoa của người dân trên từng
đường phố Sài Gòn.
ĐTK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét