Thứ Năm, 26 tháng 7, 2018

ÔNG VÀ CHÁU DU LỊCH QUẢNG BÌNH




















Bao ngày háo hức mong chờ
Hôm nay ông cháu đợi giờ lên xe
Ba lô, túi xách, ô che
Áo phao, giày dép, bình chè cho ông
Tung tăng quần cộc, áo phông
Cháu tôi như được sổ lồng bay xa
Tàu đêm đèn sáng như hoa
Bao miền đất nước băng qua đêm dài
Quê mình đẹp ánh ban mai
Rừng xanh núi biếc, sông dài mênh mang
Ninh Bình, Thanh Hóa, Nghệ An
Con đường xưa vẫn ngập tràn trong ông
Ba lô con cóc vượt sông
Dòng Lam xanh thẳm , núi Hồng xa xa
Đói lòng nhút mặn, cháo hoa
Lòng dân là mẹ là cha thảo hiền
Sông Gianh, Cự Nẫm một miền
Phi lao cát trắng, đường xuyên Kẻ Bàng
Làng Ho năm ấy ông sang
Đường dây( 559) năm chín mở màn chiến công
Giọng hò... Nhật Lệ mênh mông
Mái chèo mẹ Suốt, trăng lồng bóng soi
Ngắm nhìn thấy cháu ông cười
Bao nhiêu xương máu bỗng đời nhẹ tênh
Xe lăn khúc nhạc bập bềnh
Nhoà trong kỷ niệm chông chênh thủa nào
Quảng Bình nắng gió lao xao
Mùa vui du lịch ghi vào trang thơ.
29-6-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét