Thứ Ba, 28 tháng 5, 2019

XỬ ÁN VỤ TRỘM VẢI




Dắt nhau đến trước công đường
Hai người phụ nữ, tận tường tâu thưa:
“Rằng con vất vả sớm trưa
Dệt xong tấm vải cũng vừa chợ phiên
Hôm nay đi bán lấy tiền
Mụ đây xem vải, giật liền của con
Xin quan soi xét vuông tròn
Con nay mất vải, lòng buồn lắm thay”
Một bà ấm ức xót cay
Rưng rưng nước mắt giãi bày nhời ra:
“Chẳng là con đi chợ xa
mảnh vải gấp gọn để qua thúng này
mụ kia để ý lấy ngay
chính con bắt được, việc này quả tang
mồm loa mép giải vu oan
Đổi đen thành trắng chẳng màng sợ ai”
Quan nghe câu một câu hai
Hỏi rằng: “lúc đó, ai ngoài chứng không”
Dạ thưa: “ Vì chợ chưa đông
lại nơi vắng vẻ, ai không hay gì”
Quan liền sai lính dẹp đi
Về nhà bọn họ khắc thì rõ thôi
Đến nơi xem xét một hồi
Hai nhà dệt vải, giống thời như nhau
Nghĩ đi nghĩ lại trước sau
Liền sai xé mảnh vải màu làm đôi
Mỗi người một nửa xong rồi
Còn ai ý kiến ta thời xử sau
Một người thì vội nhận mau
Một người thì khóc vải đâu nguyên lành
Quan rằng: “ Thế đã rõ rành
ngươi bị vải mất, không đành khóc oan
người kia trộm cắp gian tham
hãy mau khai thật, chớ ham cực hình”
Quả nhiên đuối lý bất minh
Giập đầu nhận tội, nể tình quan tha
Lính mau dẫn mụ về nhà 
Đền ngay tấm vải, cho qua việc này. 
ĐTK

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét