Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

VỤ ÁN RUỘNG DƯA

Bài 2

Một hôm đang giữa huyện nha
Có người đánh trống khóc là kêu oan
Dưa xanh bỗng chốc héo tàn
Cả ruộng đã bị kẻ gian phá rồi
Quan nghe khai báo một hồi
Lựa lời rồi phán, ngươi thời nghi ai
Thật ngay chớ có nói sai
Rồi cùng ra đó, xem vài luống dưa
Ngổn ngang cây nát gốc thưa
Dấu xem phá hoại đúng vừa đêm qua
Dưa tàn do thuổng mà ra
Lại còn đâm nát như là dao băm
Dấu chân đã xóa hết tăm
Ngài cho nha dịch, đến thăm từng nhà
Bao nhiêu thuổng cuốc mang ra
Tên đề lên cán, để mà nộp quan
Khoa Đăng sạch, bẩn chẳng màng 
Rồi ngài nếm thử một hàng thuổng ngay
Bỗng nhiên cầm cái trong tay
Bảo quân nếm thử xem này vị chi
Mọi người ngẫm nghĩ một khi
vị này chát đắng quan thì cười to
Rõ rồi đâu phải vòng vo
Gốc dưa giã nhỏ rồi cho nếm liền
Cùng mùi với lưỡi thuổng trên
Chiếu theo dòng chữ, gọi tên bắt người
Hai năm nay đã rõ mười
Không ngờ lại chính là người nhà bên
Vì xô xát nhỏ không quên
Gây thù phá hoại làm lên sự này
Rõ ràng tang chứng đủ đầy
Hắn không chối cãi, giãi bày nhận ngay
Khoa Đăng phán rõ: “lý này
đáng ra theo luật tù ngay chớ đùa
lượng tình thành thật tâu thưa
Phạt ngươi thật nặng cho chừa xấu xa”
Thói đời ngầm hại người ta
Ghen ăn tức ở, sau ra hại mình.
ĐTK

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét