Thứ Hai, 12 tháng 8, 2019

SỰ TÍCH HỒ GƯƠM


Xứ Thanh xưa có một người
Họ Lê tên Thận làm nghề lưới sông
Một hôm giữa buổi đêm đông
Một mình thả lưới mênh mông sóng dồi
Bỗng nhiên thấy lưới nặng trôi
Hai lần kéo được nhưng rồi vứt đi
Chỉ là thanh sắt đen xì
Lần ba cũng vậy Thận thì cầm xem
Gạt qua bùn đất lấm lem
Thấy thanh gươm quý, chàng đem về nhà
Bấy giờ đất nước can qua
Giặc Minh đô hộ nhà nhà điêu linh
Nhà nông mất ruộng bán mình
Tô cao thuế nặng dân tình lao đao
Nổi nên khắp chốn anh hào
Tụ quân khởi nghĩa, khác nào bão giông
Lê Thận từ bỏ nghề sông
Đi theo Lê Lợi lập công cứu nhà

Trên đường truy giặc chạy qua
Lê Lợi bỗng thấy ngọn đa bên đường
Có vầng sáng chiếu lạ thường
Liền cho dừng ngựa, tỏ tường lên xem
Thì ra một chiếc chuôi gươm
Bên ngoài nạm ngọc vẻ thường vật thiêng
Nhớ ngay lưỡi kiếm “Thuận thiên”
Mà do Lê Thận dâng lên hôm nào
Mang về vừa mới giáp vào
Bỗng liền như một, ai nào ngạc nhiên
Cho rằng trời đất linh thiêng
Đã ban gươm báu, chủ hiền Lam Sơn
Toàn quân nhuệ khí cao hơn
Từ Nam ra Bắc như cơn gió mùa
Giặc Minh càng chống càng thua
Lê Lợi thừa thắng xưng vua trị vì
Thăng Long giải phóng một khi
Mặt hồ Tả Vọng Người thì dạo chơi
Thuyền rồng khua nhẹ chèo bơi
Chiều thu xanh thẳm nắng rơi mặt hồ
Rùa vàng thấp thoáng nhấp nhô
Bơi theo dòng nước nhẹ xô mạn thuyền
Rùa thưa: thiên hạ bình yên
Bệ hạ hãy trả gươm thiêng Long thần
Lê Lợi trao kiếm tạ ân
Ngậm gươm rùa đã dần dần lặn sâu
Trên thuyền quan lại đến chầu
Vua ban chiếu chỉ: “ Sử đâu lưu truyền
đặt tên niên hiệu Thuận thiên
Còn hồ Tả Vọng đổi liền hồ Gươm” 
Sử xanh viết lại đôi chương
Ngày nay di tích hồ Gươm vẫn còn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét