Vợ chồng chàng lái buôn hương
Tuổi còn son trẻ lại thường xa nhau
Chồng lo lắng việc làm giàu
Vợ thì đơn lẻ dãi dầu nơi quê
Hàng tháng mỗi bận đi về
Hai người quấn quýt, hẹn thề bên nhau
Lần này có đợt đi lâu
Xa chồng nàng những ngậm sầu nhớ nhung
Có tên xã trưởng trong vùng
Giàu có, quyền thế, đến từng vãn ve
Lúc đầu nàng quyết không nghe
Sau dần tiền bạc chở che mủi lòng
Vài ngày một lượt tuần xong
Lẻn vào hú hí, như trong một nhà
Chó quen từ bước chân xa
Mặc cho hắn tới lân la chẳng rình
Thương vợ lâu có một mình
Cô đơn đằng đẵng, đợi mình nơi xa
Mải buôn không tiện về nhà
Đến nay bấm đốt, đã ba năm dài
Chàng liền ngày một ngày hai
Xếp thu tiền bạc đường dài về quê
Gần nhà dừng cạnh sườn đê
Trở trăn lo vợ có bề đổi thay
Vì ta xa vắng nhiều ngày
Cây đa, dấu túi bạc này hốc cao
Giả vờ tay nải lao chao
vợ mừng hớn hở đón vào từ xa
Mải vui cơm nước qua loa
Tỉ tê nàng hỏi nơi xa thế nào
Chàng rằng: "làm chẳng được bao
Hàng tồn, chợ kém vài hào đủ ăn"
Vợ rằng: "xa cách bao năm
em chờ, em đợi, tối tăm mịt mờ
nhớ chàng tâm trí ngẩn ngơ
giờ về tay trắng vẩn vơ em buồn"
Thương vợ lỡ miệng nói luôn:
" Đùa nàng ta dấu bạc ngoài hốc đa"
Đúng giờ xã trưởng mò qua
Nấp ngoài nghe trộm, chồng xa nàng về
Cây đa bên cạnh sườn đê
Bạc còn để đó, hắn về cho nhanh
Chó quen mùi, vẫn lặng thinh
Chẳng ai hay biết hắn rình ở đây
Trèo nhanh lấy bạc hốc cây
Xong rồi hắn trở về ngay ai tường
Sáng ra sương vẫn còn vương
Chàng buôn vội vã lên đường ra đê
Leo cây lên lấy bạc về
Giật mình trống hoác còn gì nữa đâu
Tiếc than đấm ngực vò đầu
Công toi buôn bán dãi dầu bấy nay
Kêu trời than đất việc này
Trình quan báo án, vơi đầy điều tra
Công đường quan án phán là:
"Nói ngay ngươi kiện cây đa thế nào
Chuyện đâu ẩn khuất ra sao”
Nghe xong sai lính đến rào gốc đa
không cho ai biết, ai qua
Đào hầm bí mật, lính là ngồi trong
Hôm sau mọi việc đã xong
Gốc đa xử án, thong dong phán rằng
"Cây kia giữ bạc trong lòng
Mất, còn khắc biết đừng hòng chối quanh"
Nghe lời phán, cây lạnh tanh
Chẳng hề lên tiếng, gió cành vẫn reo
Dân chúng kỳ hiếu dõi theo
Bực mình quan lệnh, lính treo cực hình
Gậy tre khảo, vẫn lặng thinh
Lát rồi tiếng nói thình lình vọng ra:
“Đừng đánh ta chính thần đa
Muốn biết kẻ lấy, thì ta cho tường "
Rồi ngài trở lại công đường
Nói rằng: “xử án hiện trường hôm nay
Rõ ràng biết kẻ gian này
chiều mai ta sẽ bắt ngay hầu tòa"
Gọi anh hương lái mau ra :
"Ngày mai tạ lễ làm là vài mâm
báo luôn làng xóm thân huân
mời đến uống rượu ta lần xử cho
chó nhà ngươi hãy thả ra
rồi vào đón khách gần xa đến mừng"
Nay nhà đông đúc người dưng
Được ngày chó sủa xem chừng hết hơi
Chỉ ngài xã trưởng tới nơi
Chó im không sủa, vẫy đuôi ra mừng
Kinh nghiệm xử án đã từng
Mời ngay xã trưởng, công đường điều tra
Lúc đầu hắn cãi chối xa
Ngọn ngành lý lẽ vạch ra tội liền
Vì tin có việc thần tiên
Cây đa chỉ bảo, hắn liền nhận ngay:
“Bạc kia dấu vẫn nguyên đây
con xin nộp lại, chuyện này xin tha”
Quan rằng: “ Trách phận đàn bà
lòng không chung thủy, gây ra chuyện này
vợ chồng tự giải quyết ngay
Xã trưởng giam lại đợi ngày tuyên sau.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét