Một hôm hành hạt qua làng
Tiếng đâu chửi rủa, oang oang sáng ngày
Chua ngoa khó chịu lắm thay
Quan sai đến gặp người này hỏi han
“Cớ sao huyên náo xóm làng
mấy ngày chửi bới đâu màng việc chi”
Người kia nói lại tức thì
“Mất gà tôi chửi bận gì đến ai”
Quan rằng: “chẳng bận đến ai
Nhưng mà nhức óc chối tai cả làng”
Rồi truyền Lý trưởng cùng sang
“Tập trung đầy đủ cả làng về đây
Mỗi người đều phải dùng tay
tát đau mụ ấy bõ ngày không yên”
Mọi người nghe lệnh quan truyền
Thương người mất của, tát liền nhẹ tay
Tên trộm từ qua đến nay
Căm thù mụ đã chửi đay nghiến mình
Rủa nguyền tam đại chúng sinh
Ăn này, ăn nọ bực mình làm sao
“Này đây thì cho mụ gào”
Mạnh tay nhằm mặt, vả vào rồi đi
Quan sai ngăn lại tức thì
vài lời buộc tội những gì xảy ra
Công đường, hình luật thoáng qua
Quan chưa kịp hỏi, hắn đà cung khai
Rằng con cắn cỏ lạy ngài
Vì con trót dại xin ngài tha cho.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét