Bài 4 -
Một hôm mây vắng trời trong
Bồng bềnh sông nước ngắm trông cảnh trời
Cánh cò nghiêng lượn chơi vơi
Thác reo, vách đá một thời hoang sơ
Cúc Quỳ sắc thắm vàng mơ
Ghé thuyền cập bến lên bờ dạo chơi
Mải vui bóng xế chiều rơi
Tiểu đồng trông thấy ra mời vào trong
Mừng vui cảm tạ trong lòng
Xuất ngôn hai bạn, trai phòng họa thơ
Chùa am, cổ kính mộng mơ
Thâm nghiêm huyền bí, ngẩn ngơ bút đề
Sư thày kính phục thêm mê
Văn hay chữ tốt đúng bề nho gia
Chung Nhi thấy bút tiện đà
Viết lên mấy chữ, thay là ngồi yên
Thôi thì chữ nghĩa liên thuyên
Mấy câu lái lợn Nhi liền viết ra
“Thâm tình lập lái” (1) nhầm là
“Thâm tình huyền lý “(2) gần xa biết gì
Nào ngờ dịch lại tức thì
“Hiếu sâu mọi lẽ” thêm vì thật hay
Thày trò thơ đọc, rượu bày
Sư rằng: “Xin được chữ này lưu sau”
Ngỡ Chung kinh sử thông làu
Mọi người nể phục, từ lâu Trạng rồi
Luận bàn thơ phú một hồi
Chung Nhi tâm nhập nghe rồi thuộc ngay
Hôm sau vừa tỉnh giấc say
Cảm ơn, chia biệt chùa, thày lên kinh
Chõng lều rủng rỉnh bên mình
Lại thêm oản chuối, thân tình chùa ban
Thật là:
Dốt chữ Chung Nhi viết nhầm
Gặp may mà lại xứng tầm Trạng Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét