Thứ Tư, 18 tháng 9, 2019

TRẠNG LỢN

Bài 1
Làng Dừa tên gọi đã xa
Hà Nam tỉnh cũ có nhà họ Dương
Bao đời quý tộc quan trường
Danh thơm lừng lẫy bốn phương nể vì
Lẽ trời trọn vẹn mấy khi
Cháu con kế tiếp đến kỳ sút sa
Dương Đình Lương tính thật thà
Làm nghề mổ lợn gần xa tiếng đồn
Hiền lành nhân hậu trong thôn
Lại chăm cúng lễ miếu môn chùa triền
Ở ngoan gặp được thày hiền
Tìm nơi đất tốt, tổ tiên đặt vào
Dương ông ngày những ước ao
Mong con, như hạn khác nào mong mưa
Một hôm trăng khuyết sao thưa
Dương bà gánh nước giếng Dừa đầu thung
Bỗng ngôi sao rớt vào thùng
Sáng loà nhìn thấy vô cùng dị kinh
Về nhà bà thấy rùng mình
Trong người khác lạ, biết mình có thai

Đầu làng có đống thần tài
Linh thiêng giúp đỡ những ai cạnh cầu
Dương ông qua lại đã lâu
Hôm nay nghe tiếng trẻ đâu gọi mà:
“Thày ơi mỗi buổi chợ qua
Thày về, thày nhớ mua quà cho con”
Nhận lời, ông lại quên luôn
Nghĩ rồi ân hận mà buồn trong tâm
Thế là đều đặn hàng tuần
Mấy chốc đã bảy hai (72) lần quà trao

Gò thiêng mới lạ làm sao
Nhà thì không có, trẻ nào ở
Gói quà để cạnh lùm cây
Bỗng dưng biến mất lòng đầy sinh nghi
Hay là thần thánh thử chi
Rồi hôm bước đến ông thì nói to:
“Theo thày ăn uống thày lo
ở đây quà mãi chẳng cho được nào”
Bỗng đâu cậu bé ra chào
Gật đầu đồng ý biết bao thân tình
Dáng nhanh nhẹn, nét thông minh
Khôi ngô tuấn tú, bóng hình nho gia
Miệng cười tươi tắn như hoa
Dương ông liền dẫn về nhà chăm nuôi
Từ nay lại có thêm người
Càng vui thấy tiếng nói cười trẻ thơ
Vừa đi vừa nghĩ như mơ
Về nhà trùng hợp, đúng giờ vợ sinh
Rồi ông ngoảnh lại bất thình 
Đằng sau cậu bé theo mình biến đâu
Chắc là mơ ước nguyện cầu
Thần linh ứng nghiệm cho đầu thai đây
Vợ chồng hạnh phúc tràn đầy
Đặt tên con trẻ theo thày Chung Nhi *
Lên ba chưa học hành chi
Đã xưng là trạng, tiếng thì vang xa
Bảy hai năm tuổi thọ qua
Ứng bảy hai buổi cho quà không sai
Sử xanh trang viết ngắn dài
Chung Nhi, Trạng Lợn đã vài trăm năm.
Làng Dừa tên gọi đã xa
Hà Nam tỉnh cũ có nhà họ Dương
Bao đời quý tộc quan trường
Danh thơm lừng lẫy bốn phương nể vì
Lẽ trời trọn vẹn mấy khi
Cháu con kế tiếp đến kỳ sút sa
Dương Đình Lương tính thật thà
Làm nghề mổ lợn gần xa tiếng đồn
Hiền lành nhân hậu trong thôn
Lại chăm cúng lễ miếu môn chùa triền
Ở ngoan gặp được thày hiền
Tìm nơi đất tốt, tổ tiên đặt vào
Dương ông ngày những ước ao
Mong con, như hạn khác nào mong mưa
Một hôm trăng khuyết sao thưa
Dương bà gánh nước giếng Dừa đầu thung
Bỗng ngôi sao rớt vào thùng
Sáng loà nhìn thấy vô cùng dị kinh
Về nhà bà thấy rùng mình
Trong người khác lạ, biết mình có thai

Đầu làng có đống thần tài
Linh thiêng giúp đỡ những ai cạnh cầu
Dương ông qua lại đã lâu
Hôm nay nghe tiếng trẻ đâu gọi mà:
“Thày ơi mỗi buổi chợ qua
Thày về, thày nhớ mua quà cho con”
Nhận lời, ông lại quên luôn
Nghĩ rồi ân hận mà buồn trong tâm
Thế là đều đặn hàng tuần
Mấy chốc đã bảy hai (72) lần quà trao

Gò thiêng mới lạ làm sao
Nhà thì không có, trẻ nào ở
Gói quà để cạnh lùm cây
Bỗng dưng biến mất lòng đầy sinh nghi
Hay là thần thánh thử chi
Rồi hôm bước đến ông thì nói to:
“Theo thày ăn uống thày lo
ở đây quà mãi chẳng cho được nào”
Bỗng đâu cậu bé ra chào
Gật đầu đồng ý biết bao thân tình
Dáng nhanh nhẹn, nét thông minh
Khôi ngô tuấn tú, bóng hình nho gia
Miệng cười tươi tắn như hoa
Dương ông liền dẫn về nhà chăm nuôi
Từ nay lại có thêm người
Càng vui thấy tiếng nói cười trẻ thơ
Vừa đi vừa nghĩ như mơ
Về nhà trùng hợp, đúng giờ vợ sinh
Rồi ông ngoảnh lại bất thình 
Đằng sau cậu bé theo mình biến đâu
Chắc là mơ ước nguyện cầu
Thần linh ứng nghiệm cho đầu thai đây
Vợ chồng hạnh phúc tràn đầy
Đặt tên con trẻ theo thày Chung Nhi *
Lên ba chưa học hành chi
Đã xưng là trạng, tiếng thì vang xa
Bảy hai năm tuổi thọ qua
Ứng bảy hai buổi cho quà không sai
Sử xanh trang viết ngắn dài
Chung Nhi, Trạng Lợn đã vài trăm năm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét