Thứ Tư, 18 tháng 9, 2019

Vãn cảnh chùa họa thơ


Bài 4 -

Một hôm mây vắng trời trong
Bồng bềnh sông nước ngắm trông cảnh trời
Cánh cò nghiêng lượn chơi vơi
Thác reo, vách đá một thời hoang sơ
Cúc Quỳ sắc thắm vàng mơ
Ghé thuyền cập bến lên bờ dạo chơi
Mải vui bóng xế chiều rơi
Tiểu đồng trông thấy ra mời vào trong
Mừng vui cảm tạ trong lòng
Xuất ngôn hai bạn, trai phòng họa thơ
Chùa am, cổ kính mộng mơ
Thâm nghiêm huyền bí, ngẩn ngơ bút đề
Sư thày kính phục thêm mê
Văn hay chữ tốt đúng bề nho gia
Chung Nhi thấy bút tiện đà 
Viết lên mấy chữ, thay là ngồi yên
Thôi thì chữ nghĩa liên thuyên
Mấy câu lái lợn Nhi liền viết ra 
“Thâm tình lập lái” (1) nhầm là
“Thâm tình huyền lý “(2) gần xa biết gì
Nào ngờ dịch lại tức thì
“Hiếu sâu mọi lẽ” thêm vì thật hay
Thày trò thơ đọc, rượu bày
Sư rằng: “Xin được chữ này lưu sau”
Ngỡ Chung kinh sử thông làu
Mọi người nể phục, từ lâu Trạng rồi
Luận bàn thơ phú một hồi
Chung Nhi tâm nhập nghe rồi thuộc ngay
Hôm sau vừa tỉnh giấc say
Cảm ơn, chia biệt chùa, thày lên kinh
Chõng lều rủng rỉnh bên mình 
Lại thêm oản chuối, thân tình chùa ban

Thật là:
Dốt chữ Chung Nhi viết nhầm
Gặp may mà lại xứng tầm Trạng Nguyên

2-MUA LỢNBài 2

Bài 2
Năm lên ba tuổi, Chung Nhi
Được xem quan Trạng vinh quy qua làng
Trống chiêng quân lính hai hàng
Cờ thêu võng lọng kiệu vàng uy nghiêm
Ngồi trên là vị Trạng nguyên
Cân đai đĩnh đạc, Chung liền bảo cha:
“Sau này con lớn đi xa
Làm quan, đỗ Trạng để cha khỏi phiền”
Nghe con nói vậy cha liền
Tìm thày dạy chữ thánh hiền cho con
Sớm hôm nguyện ước mỏi mòn
Mong con khôn lớn vuông tròn thanh cao
Bề ngoài linh hoạt làm sao
Mà bao ngày chẳng, chữ nào nhập tâm
Dương ông chán nản bần thần
Thương con, lòng chẳng ngại ngần nói ra:
“Thôi thì giỏ ấy quai ta
Lớn lên mổ lợn để mà sinh nhai”
May thay con cũng có tài
Bán mua giết mổ, mấy ai đã bằng
Một hôm mua lợn làng trong
Quan bà gọi bán, lại không có nhà
Quan ông trong cửa bước ra
Thấy người mua lợn, đâu là biết chi
Lấy khăn lau mặt rồi đi
Hai râu vuốt chẽ, tóc thì búi lên
Chung Nhi trông thấy đọc liền
Gọi cha mười tám quan tiền chồng ngay
Bà về gay gắt lắm thay:
“Sao ông lại bán giá này hả ông”
Quan ông đứng tựa trời trồng
Nghe Chung giải thích rồi không nói gì
Phục tài chữ nghĩa một khi
Quản đâu đắt rẻ ông thì bán cho
Quan bà cũng chẳng đắn đo
Yêu tài, yêu chữ bà cho bắt liền.

TRẠNG LỢN

Bài 1
Làng Dừa tên gọi đã xa
Hà Nam tỉnh cũ có nhà họ Dương
Bao đời quý tộc quan trường
Danh thơm lừng lẫy bốn phương nể vì
Lẽ trời trọn vẹn mấy khi
Cháu con kế tiếp đến kỳ sút sa
Dương Đình Lương tính thật thà
Làm nghề mổ lợn gần xa tiếng đồn
Hiền lành nhân hậu trong thôn
Lại chăm cúng lễ miếu môn chùa triền
Ở ngoan gặp được thày hiền
Tìm nơi đất tốt, tổ tiên đặt vào
Dương ông ngày những ước ao
Mong con, như hạn khác nào mong mưa
Một hôm trăng khuyết sao thưa
Dương bà gánh nước giếng Dừa đầu thung
Bỗng ngôi sao rớt vào thùng
Sáng loà nhìn thấy vô cùng dị kinh
Về nhà bà thấy rùng mình
Trong người khác lạ, biết mình có thai

Đầu làng có đống thần tài
Linh thiêng giúp đỡ những ai cạnh cầu
Dương ông qua lại đã lâu
Hôm nay nghe tiếng trẻ đâu gọi mà:
“Thày ơi mỗi buổi chợ qua
Thày về, thày nhớ mua quà cho con”
Nhận lời, ông lại quên luôn
Nghĩ rồi ân hận mà buồn trong tâm
Thế là đều đặn hàng tuần
Mấy chốc đã bảy hai (72) lần quà trao

Gò thiêng mới lạ làm sao
Nhà thì không có, trẻ nào ở
Gói quà để cạnh lùm cây
Bỗng dưng biến mất lòng đầy sinh nghi
Hay là thần thánh thử chi
Rồi hôm bước đến ông thì nói to:
“Theo thày ăn uống thày lo
ở đây quà mãi chẳng cho được nào”
Bỗng đâu cậu bé ra chào
Gật đầu đồng ý biết bao thân tình
Dáng nhanh nhẹn, nét thông minh
Khôi ngô tuấn tú, bóng hình nho gia
Miệng cười tươi tắn như hoa
Dương ông liền dẫn về nhà chăm nuôi
Từ nay lại có thêm người
Càng vui thấy tiếng nói cười trẻ thơ
Vừa đi vừa nghĩ như mơ
Về nhà trùng hợp, đúng giờ vợ sinh
Rồi ông ngoảnh lại bất thình 
Đằng sau cậu bé theo mình biến đâu
Chắc là mơ ước nguyện cầu
Thần linh ứng nghiệm cho đầu thai đây
Vợ chồng hạnh phúc tràn đầy
Đặt tên con trẻ theo thày Chung Nhi *
Lên ba chưa học hành chi
Đã xưng là trạng, tiếng thì vang xa
Bảy hai năm tuổi thọ qua
Ứng bảy hai buổi cho quà không sai
Sử xanh trang viết ngắn dài
Chung Nhi, Trạng Lợn đã vài trăm năm.
Làng Dừa tên gọi đã xa
Hà Nam tỉnh cũ có nhà họ Dương
Bao đời quý tộc quan trường
Danh thơm lừng lẫy bốn phương nể vì
Lẽ trời trọn vẹn mấy khi
Cháu con kế tiếp đến kỳ sút sa
Dương Đình Lương tính thật thà
Làm nghề mổ lợn gần xa tiếng đồn
Hiền lành nhân hậu trong thôn
Lại chăm cúng lễ miếu môn chùa triền
Ở ngoan gặp được thày hiền
Tìm nơi đất tốt, tổ tiên đặt vào
Dương ông ngày những ước ao
Mong con, như hạn khác nào mong mưa
Một hôm trăng khuyết sao thưa
Dương bà gánh nước giếng Dừa đầu thung
Bỗng ngôi sao rớt vào thùng
Sáng loà nhìn thấy vô cùng dị kinh
Về nhà bà thấy rùng mình
Trong người khác lạ, biết mình có thai

Đầu làng có đống thần tài
Linh thiêng giúp đỡ những ai cạnh cầu
Dương ông qua lại đã lâu
Hôm nay nghe tiếng trẻ đâu gọi mà:
“Thày ơi mỗi buổi chợ qua
Thày về, thày nhớ mua quà cho con”
Nhận lời, ông lại quên luôn
Nghĩ rồi ân hận mà buồn trong tâm
Thế là đều đặn hàng tuần
Mấy chốc đã bảy hai (72) lần quà trao

Gò thiêng mới lạ làm sao
Nhà thì không có, trẻ nào ở
Gói quà để cạnh lùm cây
Bỗng dưng biến mất lòng đầy sinh nghi
Hay là thần thánh thử chi
Rồi hôm bước đến ông thì nói to:
“Theo thày ăn uống thày lo
ở đây quà mãi chẳng cho được nào”
Bỗng đâu cậu bé ra chào
Gật đầu đồng ý biết bao thân tình
Dáng nhanh nhẹn, nét thông minh
Khôi ngô tuấn tú, bóng hình nho gia
Miệng cười tươi tắn như hoa
Dương ông liền dẫn về nhà chăm nuôi
Từ nay lại có thêm người
Càng vui thấy tiếng nói cười trẻ thơ
Vừa đi vừa nghĩ như mơ
Về nhà trùng hợp, đúng giờ vợ sinh
Rồi ông ngoảnh lại bất thình 
Đằng sau cậu bé theo mình biến đâu
Chắc là mơ ước nguyện cầu
Thần linh ứng nghiệm cho đầu thai đây
Vợ chồng hạnh phúc tràn đầy
Đặt tên con trẻ theo thày Chung Nhi *
Lên ba chưa học hành chi
Đã xưng là trạng, tiếng thì vang xa
Bảy hai năm tuổi thọ qua
Ứng bảy hai buổi cho quà không sai
Sử xanh trang viết ngắn dài
Chung Nhi, Trạng Lợn đã vài trăm năm.

GIAO LƯU THƠ RA MẮT TẬP THƠ “HỒN QUÊ 3”




Nay về thăm đất An Dương
Hải Phòng nôi của con đường thi ca
Bạn mang câu lục làm quà
Còn tôi câu bát mượt mà xứ đông
Trung thu hương ngát trên đồng
Gặp nhau vương vấn lòng không muốn về
Cũng là một mảnh “Hồn quê”
Mà sao nhung nhớ dãi dề tháng năm.
15-9-2019

TRUNG THU PHỐ CỔ HÀ THÀNH

  
Năm nay tết của thiếu nhi
Hàng Mã phố cổ đường đi ngẹt người
Lồng đèn rực rỡ đất trời
Muôn hình muôn vẻ nụ cười trẻ thơ
Như vào một chốn cung mơ
Kỳ lân, trống gõ đón chờ người mua
Gái trai hoa thắm còn thua
Trong tay ngắm cảnh nhặt thưa vui đùa
Văn minh khác với năm xưa 
Đồ chơi công nghệ bão mưa khắp miền 
Chị Hằng chú cuội trên tiên
Ngó nhìn chắc cũng mãn viên hạ trần.

Đêm rằm tháng 8 năm 2019