TRẠNG LỢN
( 9..Vinh quy)
Thái sư tướng quốc họ Dương
Quyền cao chức trọng Quân vương tin dùng
Thế bè mạnh nhất Hoàng cung
Quần thần dưới trướng hãi hùng lắm thay
Nhân ngày nhậm chức hôm nay
Trạng vào bái kiến, lễ này kính cung
Thấy trạng tuấn tú vô cùng
Danh tài vang dội, anh hùng thời nay
Trong lòng quan lớn thầm say
Giá là con rể thêm vây cánh nhà
Hoàng Dương gái út như hoa
Tuổi tròn mười sáu, ngọc ngà dáng tiên
Rồi sai gọi mối đến liền
Gặp trạng truyền chỉ ý riêng của ngài
Nói rằng: “gặp mặt sớm mai
Thái sư yêu quý muốn ngài vào cung
trúc mai nên nghĩa tương phùng
trai tài gái sắc vui chung một nhà”
Trạng rằng: “Không được đâu ta
tôi đây gốc chỉ con nhà nông gia
Hợp duyên công chúa phồn hoa
lẽ đâu cú lại sánh ra phượng hoàng”
Mối rằng:” Không quản hèn sang
vì yêu tài đức, mà toan bảo ngài
thuận lòng bữa một bữa hai
vu quy trước đã, sau ngài vinh quy
Ở đời còn ước ao gì
Làm rể tướng quốc quyền uy nhất triều”
Trạng rằng: “Tướng quốc mến yêu
Cơ hội thăng tiến được nhiều người mơ
nhưng xin tạ lỗi, bây giờ
Tôi nay đã có hẹn chờ tri âm
Sống vì cái nghĩa cái tâm
mong mối tâu lại ngàn lần thứ tha.”
Thái sư tức giận thế là
Quyết tìm cơ hội, bày ra hại chàng.
Trước khi về với họ hàng
Quan quân thẳng tiến, gia trang họ Bùi
Gia chung tin được mừng vui
Phấn Khanh e lệ đón người trong mơ
Phủ gia mở tiệc hoa chờ
Tay cầm tay vẫn còn ngờ chiêm bao
Nén hương vái tạ trời cao
Tiên duyên kỳ ngộ dạt dào tình thơ
Bùi tướng bảo Trạng bây giờ:
“Nghỉ ngơi ngày đẹp, xem giờ thành thân”
Trạng thì tâm vẫn phân vân
Muốn về tế tổ sau lần đuốc hoa
Bùi Công lòng cũng nghe ra
Chia tay quan Trạng, cùng là Phấn Khanh
Ba năm công toại danh thành
Chung Nhi trí lớn đua tranh với đời
Mừng vui không nói lên lời
Vội vào lạy mẹ đầy vơi nỗi lòng
Phấn Khanh e thẹn bên chồng
Cùng vào ra mắt, tơ hồng nên duyên
Nén nhang báo với tổ tiên
Nhờ ơn phúc lớn Trạng Nguyên hàng đầu
Anh trai cùng với chị dâu
Chung Nhi hài hước nói câu bông đùa
“Bảo em chẳng chịu bán mua
Trạng ăn, Trạng lợn, cũng thua Trạng này
em xin anh chị từ nay
ở nhà dưỡng mẹ, bạc này em đưa”
Bõ ngày dãi nắng dầm mưa
Khen rằng cha mẹ ngày xưa hiền lành
Bao nhiêu nhân đức tâm thành
Để con hưởng được thanh danh lúc này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét