NGÀY ẤY
(Kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam)
(Kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam)
Thế hệ chúng tôi
Học con chữ từ những hố bom
Từ cánh đồng làng, từ mái nhà tranh nghèo nơi sơ tán
Chiếc nùn rơm theo chân hàng sáng
Không thể quên như mũ bảo hiểm bây giờ
Lớp trống không, gió lùa tứ phía
Thông sang bên là công sự với hầm
Máy bay mỹ xé ngang lời thày giảng
Tiếng bom rung, hoa phượng rắc đỏ đường
Chúng tôi hiểu
Mỗi con chữ thày cô là nước mắt
là mồ hôi, là xương máu của bao người
Củ sắn, củ khoai trái ổi một thời
Đã nuôi lớn, thế hệ làm nên lịch sử
Chúng tôi ra đi
Mang con chữ từ hố bom vách đất
Bay lên trời thành những chiếc phi cơ
Hạ gục bao con ma, thần sấm
Xuống biển khơi
con chữ là những quả thủy lôi
nhấn tàu địch chìm trong lòng biển cả
Xẻ dọc Trường Sơn, con chữ thành chùm lửa
Vì độc lập tự do thiêu cháy quân thù
Học con chữ từ những hố bom
Từ cánh đồng làng, từ mái nhà tranh nghèo nơi sơ tán
Chiếc nùn rơm theo chân hàng sáng
Không thể quên như mũ bảo hiểm bây giờ
Lớp trống không, gió lùa tứ phía
Thông sang bên là công sự với hầm
Máy bay mỹ xé ngang lời thày giảng
Tiếng bom rung, hoa phượng rắc đỏ đường
Chúng tôi hiểu
Mỗi con chữ thày cô là nước mắt
là mồ hôi, là xương máu của bao người
Củ sắn, củ khoai trái ổi một thời
Đã nuôi lớn, thế hệ làm nên lịch sử
Chúng tôi ra đi
Mang con chữ từ hố bom vách đất
Bay lên trời thành những chiếc phi cơ
Hạ gục bao con ma, thần sấm
Xuống biển khơi
con chữ là những quả thủy lôi
nhấn tàu địch chìm trong lòng biển cả
Xẻ dọc Trường Sơn, con chữ thành chùm lửa
Vì độc lập tự do thiêu cháy quân thù
Thế hệ chúng tôi,
nay dù ở nơi đâu
Vẫn văng vẳng lời thày cô đã giảng
Và hôm nay tóc thày, trò đã bạc
Con chữ làm người, đâu có thể nào quên
ĐTK
nay dù ở nơi đâu
Vẫn văng vẳng lời thày cô đã giảng
Và hôm nay tóc thày, trò đã bạc
Con chữ làm người, đâu có thể nào quên
ĐTK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét