Đi tìm “LỤC BÁT CÕNG MƯA ”
(Họa theo bài thơ cùng tên của nhà thơ Vũ Ngọc Thư)
Đi tìm “lục bát cõng mưa
Ướt đầm từ thủa xa xưa đến giờ”
Thân cò lặn lội vào thơ
Cho câu giã bạn ngẩn ngơ nỗi buồn
Chắt từ gốc rễ cội nguồn
Cuộc đời nắng lửa mưa tuôn trên đồng
À ơi phận kiếp long đong
Ru mình câu đắng, sao mong ngọt ngào
Ngân Hà vời vợi trời sao
Ta như trăng khuyết lặn vào đêm thâu
Thương ai chân bước qua cầu
Mải vui bến đợi, nông sâu đường về
Nặng lòng với mảnh đất quê
Cả đời lận đận đâu chê phận nghèo
Mặc cho bèo dạt mây theo
Quản chi giông gió, mái chèo thả trôi
Câu thơ chìm nổi trên đời
Trong mưa lục bát đầy vơi mỏi mòn
Bao năm ký ức vẫn còn
Triền đê, nhớ ánh mắt tròn long lanh.
9-5-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét