TẶNG BẠN
( Tặng bạn Phạm Tỉnh , Bạn Hoan Nguyen Thai, Bạn Tại và các bạn đồng môn của tôi)
( Tặng bạn Phạm Tỉnh , Bạn Hoan Nguyen Thai, Bạn Tại và các bạn đồng môn của tôi)
Tờ lịch cũ thời gian còn lưu lại
Tuổi học trò nhớ mãi chẳng phôi pha
Tuổi mười lăm, mười bảy như hoa
Ríu rít như chim, rộn ràng trong mùa lúa
Chiếc lùn rơm nặng, đỏ thêm gò má
Công sự đêm qua ai đã ngụy trang rồi
Lớp học nhà tranh, nền đất vẫn ngồi
Giờ giải lao tranh thủ dạy nhau tập hát
Bom vẫn nổ “Tiếng hò Nghệ An” man mát
Đã theo ai đi khắp nẻo sau này
Hơn năm mươi năm, đâu tính được ngày
Chỉ hình dung nụ cười non trẻ
Nay gặp nhau sao như mới mẻ
Bài giảng hôm xưa bạn còn nhớ hay quên
Vắt tay lên trán nghĩ những cái tên
Năm xưa ấy đã nhòa trong ký ức
nay gặp nhau bỗng như bừng thức
Hoa phượng đầu hè, thêm đỏ những đường quê
Ụ pháo đầu làng bên cạnh sườn đê
Đâu còn nữa, một màu xanh đã trải
Bóng làng xưa ta còn nhớ mãi
Cây quéo sân đình mình hái quả cho nhau
Rồi lớn lên cuộc sống dãi dầu
các bạn chia xa mỗi người mỗi cảnh
Người học phương xa , người đi vào lính
Người nông dân, vất vả từng ngày
Trải bao năm, tóc nhuốm bạc hôm nay
Bao khắc khổ đã hằn lên khuôn mặt
Nhưng vẫn trẻ trung trong từng ánh mắt
Bạn và tôi vẫn tưởng vẫn hôm nào
Tách cà phê nơi quán gió lao xao
Ta ôn lại một thời xa vắng.
Hè 1966- hè 2017
Tuổi học trò nhớ mãi chẳng phôi pha
Tuổi mười lăm, mười bảy như hoa
Ríu rít như chim, rộn ràng trong mùa lúa
Chiếc lùn rơm nặng, đỏ thêm gò má
Công sự đêm qua ai đã ngụy trang rồi
Lớp học nhà tranh, nền đất vẫn ngồi
Giờ giải lao tranh thủ dạy nhau tập hát
Bom vẫn nổ “Tiếng hò Nghệ An” man mát
Đã theo ai đi khắp nẻo sau này
Hơn năm mươi năm, đâu tính được ngày
Chỉ hình dung nụ cười non trẻ
Nay gặp nhau sao như mới mẻ
Bài giảng hôm xưa bạn còn nhớ hay quên
Vắt tay lên trán nghĩ những cái tên
Năm xưa ấy đã nhòa trong ký ức
nay gặp nhau bỗng như bừng thức
Hoa phượng đầu hè, thêm đỏ những đường quê
Ụ pháo đầu làng bên cạnh sườn đê
Đâu còn nữa, một màu xanh đã trải
Bóng làng xưa ta còn nhớ mãi
Cây quéo sân đình mình hái quả cho nhau
Rồi lớn lên cuộc sống dãi dầu
các bạn chia xa mỗi người mỗi cảnh
Người học phương xa , người đi vào lính
Người nông dân, vất vả từng ngày
Trải bao năm, tóc nhuốm bạc hôm nay
Bao khắc khổ đã hằn lên khuôn mặt
Nhưng vẫn trẻ trung trong từng ánh mắt
Bạn và tôi vẫn tưởng vẫn hôm nào
Tách cà phê nơi quán gió lao xao
Ta ôn lại một thời xa vắng.
Hè 1966- hè 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét