Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

ĐÀ LẠT VÀ EM



Em về Đà Lạt mộng mơ
Sương giăng thác bạc ngẩn ngơ tóc thề
Mái chèo buông nhẹ hồn quê
Xuân Hương phượng tím , thu về còn không
Cúc Quỳ, vàng cháy bờ sông
Xanh xanh liễu rủ, rừng thông reo hòa
Em là Đà lạt, là hoa
Cao nguyên lộng gió bài ca ân tình
Em về Đà Lạt thêm xinh
Em và Đà Lạt bóng hình trong tôi.
Nhớ Đà Lạt 7-2017


Thứ Hai, 17 tháng 7, 2017

NHÀ NÔNG BỎ RUỘNG


Nhà nông bám ruộng, bám đồng
Quanh năm cày cấy vun trồng làm vui
Mất mùa lỗ vốn ngậm ngùi
Thuận mùa rớt giá, chẳng lời kêu ca

Được chăng gạo sạch, rau nhà
An toàn thực phẩm, gần xa mặc lòng
Thế giờ lại cảnh ăn đong
“Bờ xôi ruộng mật” mà lòng xót xa

Đường to chạy sát cạnh nhà 
Sâu bệnh, thủy lợi, đường qua vòng vèo
Lũ chuột được thể ăn theo
Ni nông trắng ruộng, lèo tèo lúa lên

Nắng mưa, bão lũ, sấm rền
Mồ hôi chát đất chẳng quên phận mình
Cũng là đất mẹ, cha sinh
Bỏ hoang bỏ hóa mà tình chơi vơi

Cấy thì vất vả chẳng lời
Bỏ thì vất vưởng chẳng nơi việc làm
Dám đâu giầu có cao sang
Nông thôn đổi mới, ngày càng khó khăn.
18-7-2017

Thứ Ba, 11 tháng 7, 2017

TƯỢNG ĐÀI MẸ NỞ MUÔN HOA


Viết về mẹ VIệt nam anh hùng Nguyễn Thị Thập

Về thăm huyện lỵ Châu thành
Mẹ Nguyễn Thị Thập lưu danh muôn đời
Một ngôi sao sáng giữa trời
Tượng đài huyền thoại nơi quê nghèo
Long Hưng mảnh đất gieo neo
Tiền Giang sông nước trông theo bóng người
Tấm gương cách mạng một thời
Đảng viên cộng sản giữa nơi đồn thù
Dựng xây cơ sở chiến khu
Tuyên truyền đường lối mây mù xua tan
Trải bao ác liệt gian nan
Mẹ như cây đuốc, gió ngàn sông quê
Những lần địch bắt, tha về
Chịu bao đau đớn không hề lung lay
Chồng mẹ giặc bắt đi đầy
Biển xa Côn Đảo tháng ngày khổ sai
Kiên trung nào có mấy ai
Bảo vệ cách mạng không khai nửa lời
Sau đòn tra tấn tơi bời
Vẫn không khuất phục, sáng ngời gương trong
Kẻ thù căm tức trong lòng
Thủ tiêu chồng mẹ, cánh đồng Hàng Dương
Gạt đau thương mẹ lên đường
Chiến khu Việt Bắc gió sương mịt mù
Những năm làm việc chiến khu
Phụ nữ kháng chiến quân thù khiếp kinh
Nuôi con vất vả một mình
Thay chồng ơn trả nghĩa tình giang san
Hòa bình giai đoạn chuyển sang
Kinh tế miền Bắc lại càng khó khăn
Lo áo mặc, miếng cơm ăn
Chủ tịch phụ nữ khăn rằn vắt vai
Xuống đồng củ sắn, củ khoai
Áo thô quần sắn, trong ngoài cùng dân
Bao dung, đằm thắm, ân cần
Đảng trao nhiệm vụ bội phần chăm lo
Đánh mỹ vào lúc gay go
Hai con mẹ lại gửi cho chiến trường
Chia tay lời dặn thân thương
Làm sao cho xứng con đường mẹ trao
Bỗng đâu tin đến nghẹn ngào
Lần lượt con mẹ ghi vào sử xanh
Gia đình đất nước lưu danh
Con đường phía trước đấu tranh còn dài
Mẹ luôn tin tưởng ngày mai
Đất nước thống nhất, nhớ hoài Tiền Giang
Đảm nhiệm công việc vững vàng
Trung ương, Quốc hội chẳng màng lộc danh
Vì dân vì nước đấu tranh
Huân chương Đảng tặng mẹ dành nước non
Về già không có cháu con
Viết sách, ủng hộ nơi còn khó khăn
Sáu mươi năm nỗi trở trăn
Hòa bình thống nhất đã thành bài ca
Tượng đài mẹ nở muôn hoa
Tiền Giang đất Việt sáng lòa vì sao.
2017

……………………………………………………………………………………….

Quê của mẹ xã Long Hưng huyện Châu Thành

TẶNG BẠN













TẶNG BẠN
( Tặng bạn Phạm Tỉnh , Bạn Hoan Nguyen Thai, Bạn Tại và các bạn đồng môn của tôi)

Tờ lịch cũ thời gian còn lưu lại
Tuổi học trò nhớ mãi chẳng phôi pha
Tuổi mười lăm, mười bảy như hoa
Ríu rít như chim, rộn ràng trong mùa lúa
Chiếc lùn rơm nặng, đỏ thêm gò má
Công sự đêm qua ai đã ngụy trang rồi
Lớp học nhà tranh, nền đất vẫn ngồi
Giờ giải lao tranh thủ dạy nhau tập hát
Bom vẫn nổ “Tiếng hò Nghệ An” man mát
Đã theo ai đi khắp nẻo sau này
Hơn năm mươi năm, đâu tính được ngày
Chỉ hình dung nụ cười non trẻ
Nay gặp nhau sao như mới mẻ
Bài giảng hôm xưa bạn còn nhớ hay quên
Vắt tay lên trán nghĩ những cái tên
Năm xưa ấy đã nhòa trong ký ức
nay gặp nhau bỗng như bừng thức
Hoa phượng đầu hè, thêm đỏ những đường quê
Ụ pháo đầu làng bên cạnh sườn đê
Đâu còn nữa, một màu xanh đã trải
Bóng làng xưa ta còn nhớ mãi
Cây quéo sân đình mình hái quả cho nhau
Rồi lớn lên cuộc sống dãi dầu
các bạn chia xa mỗi người mỗi cảnh
Người học phương xa , người đi vào lính
Người nông dân, vất vả từng ngày
Trải bao năm, tóc nhuốm bạc hôm nay
Bao khắc khổ đã hằn lên khuôn mặt
Nhưng vẫn trẻ trung trong từng ánh mắt
Bạn và tôi vẫn tưởng vẫn hôm nào
Tách cà phê nơi quán gió lao xao
Ta ôn lại một thời xa vắng.
Hè 1966- hè 2017

Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

CHỢ LÀNG TÔI


Chợ làng, cầu Gỗ quê tôi 
Sáng, chiều nhộn nhịp đứng ngồi bán mua
Rau xanh bầu bí, măng chua
Kề bên đậu, thịt, cá cua rất nhiều 
Chả giò đặc sản tuyệt chiêu
Gia truyền cháo, phở, bún riêu chào mời
Bánh cuốn vang tiếng một thời
Hoa thơm, quả ngọt khắp nơi mang về
Vẫn là quê thói đất nề
Thảo thơm chân chất dãi dề gió sương
Quán xiêu chén nước ven đường
Chè xanh khói thuốc, vấn vương tình đời
Bao năm xa vắng một thời
Chợ quê vẫn đó, sáng ngời hồn quê.
Đỗ trọng Kim