Cuộc đời bảy nổi ba chìm
Ra đi từ ấy cánh chim tung hoành
Mười bảy tuổi tóc đang xanh
Xa quê bùn lấm,học hành bôn ba
Cơ khí Trung cấp đã qua
Công nhân thợ tiện, bậc ba tay nghề
Ra trường được tỉnh điều về
Chí Linh-Sao Đỏ ven đê Kinh Thày
Yêu nghề học hỏi thêm say
Nhà máy Hữu Nghị tháng ngày thăng hoa
Con đường học vấn vươn xa
Khoái Châu một thủa lại là sinh viên
Đất nước chẳng được bình yên
Chiến trang phá hoại, khắp miền đau thương
Tiền tuyến cùng với hậu phương
Đêm ngày chia lửa, chiến trường đang
mong
Bút nghiên dang dở chưa xong
Là trai tôi quyết một lòng xung quân
Trường Sơn xa vững bước chân
Bom vùi lửa đạn tấm thân quản gì
Trên vai với cấp binh nhì
Nặng mang nghĩa nước mà đi chiến trường
Gian lao ác liệt coi thường
Đạn bay mát gáy, máu xương nhuộm cờ
Sáu năm mà tưởng như mơ
Đất nước giải phóng bài thơ khải hoàn
Mỹ thua, Ngụy cũng vừa tan
Được về miền Bắc muôn vàn nhớ nhung
Gia đình đoàn tụ vui chung
Tưởng đâu mình được ung dung chuyển
ngành
Bảy chín biến giới chiến tranh
Là Sĩ quan trẻ ,nên danh chiến trường
Đảng viên tôi nguyện lên đường
Chống quân bành chướng, biên cương khói
nhòa
Chiến tranh rồi cũng mau qua
Thương binh nên được về nhà nghỉ ngơi
Cái thời bao cấp xa vời
Mức lương Trung úy, lá rơi cuối mùa
Nhà tre lều vịt còn thua
Ngày xuyên ánh nắng, đêm mưa ướt giường
Vợ chồng con cái tựa nương
Chắt chiu nghĩ cách con đường vượt qua
Đói ăn đầu gối bò xa
Chí linh mua sắn, buôn qua Hải phòng
Chiếu chăn, thóc gạo long đong
Mùa nào thứ ấy, no lòng là vui
Cha mất sớm, mẹ ngậm ngùi
Các em còn nhỏ, chưa nơi gia đình
Làm anh quyền phụ, tình huynh
Lo lắng sắp xếp nghĩa tình chân tay
Thân gầy như gió heo may
Sở xoay chèo chống, khó này cũng qua
Trưởng thành, con cái gần xa
Tuy chưa thành đạt, cũng là có danh
Bỏ buôn ra lại thị thành
Đam mê công nghệ học hành lắng nghe
Khi là bảo vệ trông xe
Khi sửa máy tính, khi là thủ kho
May trời ưu ái phú cho
Đầu óc minh mẫn. học mò vẫn thông
Phần mềm cài đặt như không
Vi deo làm ảnh tự trông, tự làm
Văn thơ tôi trót đa mang
Gieo vần tìm chữ, từng trang vụng về
Bởi yêu nét đẹp làng quê
Dòng sông ngày ấy, con đê cánh diều
Hoàng hôn bóng ngả về chiều
Dại khôn đã trải, bao nhiêu ở đời
Tình thơ nghiêng ngả chơi vơi
Bấy nhiêu câu chữ, là lời trong tâm
Bây giờ tóc đã hoa dâm
Ghét yêu rành rọt, lỗi lầm bỏ qua
Cuộc đời là một loài hoa
Vươn từ sỏi đá mặn mà sắc hương
Tình nhà nghĩa nước vấn vương
Vui cùng cuộc sống đời thường hôm nay
Thu về nhìn lá vàng bay
Vài câu tự sự cho ngày mai thôi.
Cũng là
ký ức đời tôi.
6-8-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét