Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016

NGỒI BUỒN NGHĨ CÁI VU VƠ


Ngồi buồn nghĩ cái vu vơ
Bên Nga bên Mỹ bây giờ ra sao
Gần đây sát nách nước Lào 
Rừng ngày cạn kiệt, khi nào trồng thêm

Đường phố đông chật như nêm
Xe nhiều lại thấy nhập thêm xe về
Còn thêm lo cả làng quê
Dự án hết ruộng, tìm nghề ở đâu

Cũng không ít những nhà thầu
Công trình đang dở, chẳng đầu chẳng đuôi
Chất cấm trồng trọt chăn nuôi
Tuyên truyền ngăn chặn, chẳng thôi chẳng chừa

Biển xanh ô nhiễm có thừa
Ngư dân mất việc gió mưa mặc trời
Biết bao ngang trái đầy vơi
Cũng là phó mặc, việc đời tránh sao

Ngồi buồn nghĩ cái tào lao
Thường dân đâu biết nói sao bây giờ
Thôi thì ta lại làm thơ 
Cho quên tất cả vu vơ trong lòng.

29-8-2016

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2016

THƠ


Thơ là một cái chi chi 
Để nhiều người khổ cũng vì làm thơ

Suốt ngày đầu óc mộng mơ
Quên ăn quên ngủ thờ ơ việc nhà

Ở gần hay ở nơi xa 
Bạn bè thơ gọi, thế là đi ngay

Lời thơ gió thoảng mây bay
Cho không chẳng đắt, bán bày ai mua

Thơ như lá rụng sân chùa .
Sư thày gom lại làm bùa trừ ma.
25-8-2016

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

Hòn Trống Mái


Khen ai tạo cảnh đẹp này
Để hòn Trống, Mái đêm ngày bên nhau

Từ xưa cho đến mai sau
Người đời thêu dệt nên câu chuyện tình

Chỉ là hòn đá vô tình
Mà thành huyền thoại trung trinh giữa đời.
23-8-2016

Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

TIỄN CHÁU LẤY CHỒNG



Gia đình cháu chẳng vẹn tròn
Tan đàn sẻ nghé, héo mòn tình thương
Ông bà tóc ngả màu sương
Nhìn đàn cháu nhỏ vấn vương lệ nhòa
Vừa là thay mẹ thay cha
Cưu mang dạy dỗ việc xa việc gần
Đói no công việc tảo tần
Cháu ngày khôn lớn bội phàn bà yêu
Dạy cháu hơn thiệt mọi điều
Chải đầu kết tóc, sớm chiều vá may
Dù cho vất vả hàng ngày
Nuôi cháu ăn học đủ đầy nơi xa
Bây giờ cây đã nở hoa
Ra trường, công việc, phương xa theo chồng
Kim môn cách núi cách sông
Bà thương, bà nhớ, bà mong từng ngày
Xe hoa cháu bước hôm nay
Làm dâu xứ lạ những ngày xa xôi
Hồi môn bà dặn mấy lời
Chữ Tài cháu gắng, sáng ngời chữ Tâm
Làm ăn tránh những lỗi lầm
Kính trên nhường dưới, ân cần chồng con
Đối nhân xử thế vuông tròn
Anh em gắn bó, sắt son tình người
Gian lao hãy nở nụ cười
Con đường phá trước rạng ngời sắc xuân
Thương cháu bà viết đôi vần
Hành trang để cháu bước chân xuống đò.
23-8-2016




Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

BÓNG LÀNG


À ơi.............................................
Con ơi con ngủ cho ngoan
Mẹ ru con ngủ bóng làng liêu xiêu
Lời ru gió đẩy cánh diều
Cánh cò chấp chới những chiều vào đông

Bóng làng ai nhớ ai trông
Dòng sông bến nước, mênh mông tháng ngày
Con ơi con ngủ cho say
Mà nghe hơi thở đất này ngàn năm

Mẹ ru cái thủa xa xăm
Bát cơm độn sắn, chỗ nằm ướt mưa
Mái cùn bên mảnh dậu thưa
Tiếng gà cục tác sớm trưa đong đày

Lời ru dịu ngọt gió bay
Mồ hôi đổ xuống, đường cày còn xa
Cánh đồng lúa trải bao la
Trở trăn, vất vả ông cha bao đời

Bóng làng như hạt mưa rơi
Hạt về ngõ nhỏ, hạt nơi cánh đồng
Buốt tay mẹ cấy ngày đông
Áo tơi che cả  gió giông đời người 

Nhìn con chúm chím nụ cười
Thơm như hương cốm tháng mười làng ta
Mai ngày con lớn đi xa
Đừng quên mảnh đất quê ta, bóng làng.








NHẪN NHỦ



Ở đời chữ nhẫn hàng đầu
Cần đâu trút giận lên nhau làm gì
Người chết, mình cũng ra đi

Để rồi mang tiếng thị phi để đời
Chữ nhẫn nặng nhẹ đầy vơi
Bạn bè, đồng chí một thời bên nhau
Nhẫn cho vẹn nghĩa trước sau
Đúng sai pháp luật, chứ đâu cần mình
Chỉ vì một phút bất bình 
Mà gây nên họa tày đình ai thương
Nhắc nhau xin chớ coi thường.
19-8-2016

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

THU














Tháng bảy, thu đã sang
Mà hạ còn níu lại
Mưa tràn sông ngập bãi
Trời vẫn xanh mênh mang
Tháng bảy thu đã sang
Cúc nở vàng khắp ngõ
Nắng trên đồng rực rỡ
Lúa đang độ làm đòng
Thu về bao ước mong
Cây xanh chờ thay lá
Cánh én bay vội vã
Chờ gió về, heo may
Không phải hạ nặng mang
Mà thu buồn chưa tới
Nơi phương xa vời vợi
Thu còn chờ mưa Ngâu.
15-7-2016

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2016

Truyện thơ

 

                        

AN NGHĨA ĐẠI VƯƠNG  NGUYỄN CHẾ NGHĨA

Truyện xưa lưu lại thời Trần
Ghi vào trang sử mấy vần thơ xưa
Cối Xuyên-một thủa nắng mưa
Gia Lộc là huyện tỉnh là Hải Dương
Có Nguyễn Chế Nghĩa Đại Vương
Mười ba tuổi đã, giáo thương luyện tài
Văn chương có một không hai
Ơn Vua đền nước trổ tài trung quân
Dưới trướng Ngũ Lão tướng quân
Cùng Trần Hưng Đạo bao lần lập công
Thiên văn, binh pháp tinh thông
Năm mười chín tuổi, Tiên phong ấn hầu


Lạng sơn núi cả sông sâu
Trấn thủ, sơn cước địa đầu mênh mông
Chi lăng Ải, Bạch Đằng Sông
Quân nguyên khiếp vía chiến công lẫy lừng
Vua sai đi sứ đã từng
Ba lần đất giặc, sáng bừng nghĩa nhân
Vua ban: Khổng Bắc Tướng quân
Một lòng trung nghĩa thương dân quê nghèo
Làm đường lập ấp dân theo
Mở chợ Cuối để dân nghèo bán buôn
Làm ăn cái gốc ngọn nguồn
Nông nghiệp phát triền, đồn điền, bến sông
Dạy dân nghề phụ vun trồng
Tằm tơ Kiêu kỵ, đê sông vững vàng

Công danh bổng lộc chẳng màng
Vua ban Thái úy chức sang hơn người


Chiến công hiển hách sáng ngời
Nghĩa Công Xuyên tước, một thời vinh quang
Tin vui bay khắp xóm làng
Kinh Đô – Kiêu kỵ, họ hàng Cối Xuyên
Bước chân in dấu mọi miền
Thanh danh vang dội, uy quyền oai phong
Vua trần yêu quý trong lòng
Ban duyên phò mã, đẹp trong tình người
Nguyệt Hoa công chúa xinh tươi
Chế Nghĩa dũng tướng, xứng người hoàng gia
Trai tài gái sắc một nhà
Ơn vua, yêu nước, thuận hòa Triều trung
Nghĩa nhân đức độ khôn cùng
Bốn đời vua vẫn, Tôi trung một lòng*
Quên thân vì những ước mong
Thái bình dân nước, ngoài trong đủ đầy
Quan trường gió lớn đen mây


Dụ Tông vua mới cùng bầy ăn chơi
Hoang dâm, sa đọa một thời
Nghe lũ xu lịnh che trời hại dân
Lập mưu giết hại trung thần
Lộng hành bè phái làm điều bất nhân
Cụ Nguyễn chẳng quản thiệt thân
Khuyên ngăn, can gián bước chân sa đà
Lời ngay vua chẳng nghe ra
Tấm lòng trung nghĩa, thật là xót xa
Đành xin cáo quan về nhà
Điền viên vui thú tuổi già cùng dân
Ở Đất Kiêu Kỵ- Gia lâm
Mở lớp dạy võ, thành tâm giữ mình
Thê tử một dạ trung trinh
Không ham điện ngọc cung đình về quê

Cối Xuyên, Kiêu kỵ đi về
Họ hàng, con cháu bốn bề thảnh thơi

Vẫn không tránh được mệnh Trời
Một ngày Kiêu kỵ đầu rơi,máu đào
U mê, Vua ở trên cao
Cùng quân phản nghịch, lâm vào án oan
“Dựng chuyện dạy võ mưu toan
Kết bè, phản quốc với vàn tội danh”
Vua sai vệ sĩ trong thành
Giả là bọn cướp, bức tranh tương tàn

Đau thương bao nỗi ngập tràn
Nguyệt Hoa công chúa lập đàn thờ vong
Thương chồng chinh chiến long  đong
Khóc than phận bạc, mà  lòng chẳng vơi
Không còn thiết sống ở đời
Theo chồng, Bà cũng về nơi suối vàng
Thu qua, Đông cũng vừa  sang
Hội Xuyên ,Kiêu kỵ ngập tràn khăn tang
Phù du, cung cấm bạc vàng
Tấm gương tiết nghĩa, tiếng vang triều Đình

Con Trai Sùng Phúc thông minh
Khôi ngô tuấn tú bóng hình mẹ cha
Vua ban Hoàng tử, hoàng gia
Phong quan tiến chức để mà trấn an
Qua bao gió biển mưa ngàn
Triều đình rũa nát dạ càng buồn thay
Chùa am Hương khói hàng ngày
Nam mô cầu nguyện ơn dày mẹ cha
Cáo quan xin nghỉ về nhà
Xây chùa Sùng Phúc, để mà thiện tu*

Trải qua kiếp nạn đòn thù
Hai cụ yên nghỉ ngàn Thu quê nhà
Vĩnh dụ, Phương Điếm, Tiên Nha
Hội Xuyên, Bung, Đại, nhà nhà hương hoa
Hai tám tháng tám lịch ta
Nhân dân cả nước gần xa hướng về
Thành hoàng của mọi miền quê
Gần ngàn năm vẫn không hề xa xôi
Nén hương oan khuất Cụ ơi
Đại vương, An nghĩa một đời vì dân
Sắc phong như một vị Thần
Tấm gương trung hiếu, toàn dân phụng thờ.
28-8-2014



…………………………………………………………………….
*Cối Xuyên, Hội Xuyên huyện - Gia lộc - Hải Dương
* Lăng mộ Cụ nay ở làng Cuối TT Gia lộc
*Vương là tên thường gọi của Cụ

* Thái tử Sùng Phúc đã mở ra chùa Sùng Phúc ở quận Long Biên-Hà nội. Khi mất phần mộ cũng được đưa về Cối Xuyên cùng Cha Mẹ

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2016

ĐOÀN TBB THÔN NGÀ VỀ LĂNG VIẾNG BÁC


Chúng con người lính năm xưa
Ra thăm lăng Bác một trưa nắng vàng
Tây Hồ gió mát mênh mang
Ba Đình hoa thắm rộn ràng vào thu
Nhớ ngày còn ở chiến khu
Nghe thơ Bác đọc mây mù xua tan
Xa xôi tình cảm chứa chan
Con về viếng Bác muôn vàn yêu thương
Hàng tre ru gió ven đường
Bờ ao đàn cá, còn vương bóng Người
Nhà sàn thủa ấy xa xôi
Chiếc đài ngày đó Bác ngồi nghe tin
Đồng hồ năm tháng đứng im
Giờ này năm ấy còn in trong đời
Mùa thu xanh cả đất trời
Bác là vầng sáng mặt trời bao la.
Bác là một bản tình ca
Việt nam độc lập nở hoa dâng Người.
7-8-2016 

Đời tôi



Cuộc đời bảy nổi ba chìm
Ra đi từ ấy cánh chim tung hoành
Mười bảy tuổi tóc đang xanh
Xa quê bùn lấm,học hành bôn ba
Cơ khí Trung cấp đã qua
Công nhân thợ tiện, bậc ba tay nghề
Ra trường được tỉnh điều về
Chí Linh-Sao Đỏ ven đê Kinh Thày
Yêu nghề học hỏi thêm say
Nhà máy Hữu Nghị tháng ngày thăng hoa
Con đường học vấn vươn xa
Khoái Châu một thủa lại là sinh viên
Đất nước chẳng được bình yên
Chiến trang phá hoại, khắp miền đau thương
Tiền tuyến cùng với hậu phương
Đêm ngày chia lửa, chiến trường đang mong
Bút nghiên dang dở chưa xong
Là trai tôi quyết một lòng xung quân
Trường Sơn xa vững bước chân
Bom vùi lửa đạn tấm thân quản gì
Trên vai với cấp binh nhì
Nặng mang nghĩa nước mà đi chiến trường
Gian lao ác liệt coi thường
Đạn bay mát gáy, máu xương nhuộm cờ
Sáu năm mà tưởng như mơ
Đất nước giải phóng bài thơ khải hoàn
Mỹ thua, Ngụy cũng vừa tan
Được về miền Bắc muôn vàn nhớ nhung
Gia đình đoàn tụ vui chung
Tưởng đâu mình được ung dung chuyển ngành
Bảy chín biến giới chiến tranh
Là Sĩ quan trẻ ,nên danh chiến trường
Đảng viên tôi nguyện lên đường
Chống quân bành chướng, biên cương khói nhòa
Chiến tranh rồi cũng mau qua
Thương binh nên được về nhà nghỉ ngơi

Cái thời bao cấp xa vời
Mức lương Trung úy, lá rơi cuối mùa
Nhà tre lều vịt còn thua
Ngày xuyên ánh nắng,  đêm mưa ướt giường
Vợ chồng con cái tựa nương
Chắt chiu nghĩ cách con đường vượt qua
Đói ăn đầu gối bò xa
Chí linh mua sắn, buôn qua Hải phòng
Chiếu chăn, thóc gạo long đong
Mùa nào thứ ấy, no lòng là vui
Cha mất sớm, mẹ ngậm ngùi
Các em còn nhỏ, chưa nơi gia đình
Làm anh quyền phụ, tình huynh
Lo lắng sắp xếp nghĩa tình chân tay
Thân gầy như gió heo may
Sở xoay chèo chống, khó này cũng qua
Trưởng thành, con cái gần xa
Tuy chưa thành đạt, cũng là có danh

Bỏ buôn ra lại thị thành
Đam mê công nghệ học hành lắng nghe
Khi là bảo vệ trông xe
Khi sửa máy tính, khi là thủ kho
May trời ưu ái phú cho
Đầu óc minh mẫn. học mò vẫn thông
Phần mềm cài đặt như không
Vi deo làm ảnh tự trông, tự làm

Văn thơ tôi trót đa mang
Gieo vần tìm chữ, từng trang vụng về
Bởi yêu nét đẹp làng quê
Dòng sông ngày ấy, con đê cánh diều
Hoàng hôn bóng ngả về chiều
Dại khôn đã trải, bao nhiêu ở đời
Tình thơ nghiêng ngả chơi vơi
Bấy nhiêu câu chữ, là lời trong tâm
Bây giờ tóc đã hoa dâm
Ghét yêu rành rọt, lỗi lầm bỏ qua
Cuộc đời là một loài hoa
Vươn từ sỏi đá mặn mà sắc hương
Tình nhà nghĩa nước vấn vương
Vui cùng cuộc sống đời thường hôm nay
Thu về nhìn lá vàng bay
Vài câu tự sự cho ngày mai thôi.
Cũng là ký ức đời tôi.
                                               
6-8-2016

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

SỨC KHOẺ & MÔI TRƯỜNG


( Làng tôi họp bàn về xử lý rác bảo vệ môi trường)


Môi trường nhiệm vụ hàng đầu
Quyết định sống khỏe sống lâu mọi nhà
Môi trường chẳng phải đâu xa
Đều là những việc quanh ta hàng ngày
Nhà nhà xã hội chung tay
Làng quê xanh sạch xưa nay cần làm
Nay bê tông hoá đường làng 
Cống rãnh thoát nước an toàn xả ra
Rác thải sinh hoạt hàng nhà
Thu gom xử lý, tránh xa xóm làng 
Vệ sinh sạch sẽ nhà hàng
Đừng vì lợi nhỏ mà mang bệnh về
Ý thức khắp chốn cùng quê 
Tuyên truyền vận động bốn bề tham gia
Đẩy lùi ô nhiệm càng xa
Dù nghèo, khỏe mạnh vẫn là Thần Tiên.

31-7-2016