Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

BÓ NHANG CHIA ĐÔI














Chiều nay bên Thành Cổ
Bóng mẹ già liêu xiêu
Trước những hàng bia mộ
Nước mắt tràn rưng rưng

Bó nhang trên tay mẹ
Chia đều cho hai con
Khúc ruột trên, ruột dưới
Mà sao cách xa vời
Đứa là quân giải phóng
Đứa là lính cộng hòa
Hai trận tuyến khác xa
Nhưng đều là con mẹ
Chiến tranh qua lâu rồi
Cỏ đã xanh hai mộ
Công tội cũng phai nhòa
Chỉ nước mắt mẹ già
Vẫn lăn dài trên má.
7-2016

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

TRƯỜNG SƠN & NỖI NHỚ













Ơi Trường Sơn
Con đường ấy, đã thành huyền thoại
Mỗi năm qua đi thời gian không trở lại
Tháng bẩy về, nỗi nhớ lại bâng khuâng
Nhớ những ngày cơm vắt ngủ hầm
Nắng rát ,mưa sa, lũ tràn khe suối
Đồng đội dìu nhau, đói cơm thiếu muối
Lá dại, rau rừng mát dạ bước đường xa
Đêm nghỉ, ngày đi năm tháng phai nhòa
Quên tháng, quên tuần, không giờ, không phút
Mùa lại qua mùa, Trăng tròn , rồi khuyết
Vì miền Nam chiếc gậy vững đường đi
Nhớ đêm đêm dưới ánh sáng đèn dù
Lặng lẽ bám nhau, ánh lân tinh trên mũ
Dốc đá cheo leo, tiếng Nai kêu, Vượn hú
Lá nếp, hoa rừng, thơm ngát giữa rừng sâu
Nhớ những hôm xẻ núi bắc cầu
Nhịn đói vượt sông tránh giờ cao điểm
Thác bạc, nước reo lòng sông trắng xóa
Với những con thuyền như mũi tên lao
Đêm mưa rừng bên cánh võng lao xao
Muỗi vo ve, Vắt vươn mình qua kẽ lá
Cơn sốt rét rừng sao mà lạnh quá
Lúc run người, lúc toát mồ hôi
Cuộc hành quân vượt núi băng đồi
Đã in dấu Trường Sơn một thời đánh Mỹ
Chiến tranh qua đi gần phần hai thế kỷ
Mà trong tôi như mới ngày nào
Ơi Trường Sơn..hai tiếng dạt dào
Vất vả hy sinh, một thời để nhớ.
7-2017

Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2016

SÁNG CHỦ NHẬT














Thơ vui
SÁNG CHỦ NHẬT
Chủ nhật sáng ra vẫn ngủ hoài
Chẳng cần báo thức chẳng phiền ai
Một mình yên tĩnh đi trong mộng
Mặc tiếng xe qua bóng nắng dài
Mười giờ lững thững đi ra phố
Ghé quán ăn quen đã vắng người
Thôi thì bát phở hai trong một*
Thêm tách cà phê ngẩn ngơ cười
Chủ nhật cơ quan thêm vắng vẻ
Mình ta, ta nói có ai nghe
Làm thơ đọc báo xem thời sự
Chán rồi lại ngủ mắt cay xè.
……………………………………………………………..
*Bữa sáng trưa thành một

Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2016

KÝ ỨC TRƯỜNG SƠN















Hôm rồi về nghỉ tại Đà Nẵng, được ăn món rau Càng Cua. Tôi chợt nhớ lại những kỷ niêm. Cách đây 46 năm tôi cùng đơn vị hành quân qua Trường Sơn vào chiến trường. Trên đường đi thiếu gạo, thiếu rau, núi rừng Trường Sơn đã nuôi chúng tôi bằng những đọt măng, lá bứa, nhất là món rau Càng Cua vừa ròn vừa mát lại có tác dụng chống thiếu máu và sốt rét.
KÝ ỨC TRƯỜNG SƠN
Trường sơn chợt nắng chợt mưa
Áo lính chưa khô lại ướt
Cheo leo, gập ghềnh phía trước
Rau Càng Cua xanh mướt cả đường mòn
Giờ nghỉ lao khói thuốc thả o tròn
Tranh nhau hái  mang về bữa tối
Hành quân rừng già khát rau thiếu muối
Xe cháy rồi gạo còn nhiễm mùi xăng
Bếp Hoàng Cầm, lính ngồi bóc những đọt măng
Rừng lồ ô chặt cây khô làm củi
Ruốc mặn chát quyện trong măng đắng
Rau Càng Cua mát ruột giữa rừng già
Tiếng hát đâu văng vẳng ngân nga
Lều mắc, tăng che mưa nhiều lắm muỗi
Nước lũ về ngập tràn khe suối
Cố ngủ đi thôi ngày mai lại lên đường.
7-2016

Quê tôi



Quê tôi đẹp tựa bức tranh
Đình cong mái ngói, cây xanh bóng xòa
Đường thôn khắp nẻo gần xa
Bê tông rộng thoáng, nhà nhà khang trang
Điện nước về khắp xóm làng
Cuộc sống thay đổi, rộn ràng lời ca
Đồng xanh lúa tốt mượt mà
Cánh cò bay lả bay la những chiều
Tiên Nha mảnh đất tôi yêu
Thấm trong lời hát, cánh diều tuổi thơ
Bao nhiêu khát vọng mong  chờ
Quê hương tôi đó, bây giờ là đây.

Đỗ Trọng Kim 6-2016

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016

MỘT MÌNH




















Gió lộng chiều vương sóng vỗ bờ
Mỹ Khê bãi biển đẹp như mơ
Dưới hàng hoa Sứ hương thơm ngát
Ngắm cảnh một mì
nh đợi khách thơ.

Kỷ niệm Đà nẵng 1-7-2016

CHIA TAY ĐÀ NẴNG














Ai về Đà Nẵng cùng ta
Miền Trung mảnh đất đậm đà tình xưa

Đà Nẵng lắm nắng nhiều mưa
Biển xanh dào dạt, hàng dừa gió lay
Mỹ khê khách sạn đẹp thay
Chiều đông bãi biển, lớp dày sóng xô
Thả mình trên ghế ô tô
Cầu Rồng uốn lượn, nhấp nhô sông Hàn
Về thăm phố cổ Hội an
Nhà xưa cảnh cũ ngập tràn sắc hoa
Đèn lồng như ánh sao sa
Cao lầu ,mỳ Quảng đậm đà vị ngon
Bà Nà đỉnh núi chon von
Cáp treo nhin xuống, những hòn núi cao
Nhà đây xây tự thủa nào
Mà trông cổ kính, khác nào châu Âu
Hầm rượu nằm giữa hang sâu
Chùa xưa Linh Ứng trắng màu mây bay
Hoa xen lá, đá xen cây
Ngập ngừng chiêm ngưỡng nơi đây thiên đường
Đất, người Đà Nẵng thân thương
Ra về mà vẫn vấn vương nghĩa tình
Xa xôi nhớ bóng nhớ hình
Nhớ chiều Đà Nẵng, tâm tình lời thơ.
Mỹ khê 15h45 chiều 1-7-2016