Nhân đọc bài thơ của cô giáo Trần thị Lam
Đất
nước này không ngộ quá đâu em
Bốn
ngàn năm chiều dài lịch sử
Đánh
đuổi sâm lăng oai hùng lắm chứ
Độc
lập tự do không chịu cúi đầu
Đất
nước mình không lạ quá đâu em
Bao
nhà máy công trình ngàn tỷ
Đang
vươn lên thật là kỳ vĩ
Nhân
cách con người thắng mọi bất công
Đất nước mình không buồn lắm đâu em
"Biển bạc rừng xanh cánh đồng lúa biếc"
Rừng còn ít nhưng biển đâu có chết
Những con thuyền lại vượt sóng khơi xa
Đất nước mình vui lắm phải không em
Mỗi đứa trẻ sinh ra được học hành đầy đủ
Như
Ngô Bảo Châu, như Phạm Tuân bay vào vũ trụ
Sánh
với năm châu ta vẫn ngẩng cao đầu
Em
hỏi anh đất nước đi về đâu
Hãy
tin tưởng những gì ta đã có được
Không
phải hỏi người sau,hay người trước
Đất
nước về đâu ta tự hỏi chính mình.
3-5-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét