Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

GỬI T. L


Em như chiếc lá còn xanh
Xác sơ chịu đựng trên cành bão giông
Đảm đang lo việc thay chồng
Nuôi con vất vả, việc đồng sớm hôm
Những mong con sớm lớn khôn
Dâu hiền nối nghiệp danh ngôn thuận hòa
Trồng cây mong sớm nở hoa
Họa đâu mang đến xót xa sự đời
Con trai đàn đúm ăn chơi
Mắc vào nghiện hút một thời sa cơ
Con dâu non dại thờ ơ
Bỏ chồng thân xác bơ vơ một mình
Bao nhiêu công việc gia đình
Mà em gánh chịu, phận mình nữ nhi
Thương con đôi lúc cũng vì 
Thâm tình mẫu tử, tiếc gì thân đâu
Vợ chồng như giọt mưa ngâu
Xa xôi cách trở ngập màu nhớ thương
Làm ăn xa cách đoạn trường
Hai đầu nỗi nhớ, đêm thường lệ rơi
Hãy quên đi nhé em ơi
Bão giông rồi lại để trời sáng hơn
Một cây đâu hỏng hết vườn
Trái thơm chồi biếc cây còn nở hoa
Cũng là phúc phận người ta
Công danh, xấu tốt, Trời đà định duyên
Thôi đừng suy nghĩ liên miên
Vững tay em lái con thuyền sang sông
Trời xanh đâu nỡ phụ công
Con người nhân nghĩa, tấm lòng thủy chung
Ở đời suy nghĩ cho cùng
Mỗi nhà mỗi khổ riêng mình em đâu
Khuyên em gạt bớt lệ sầu
                                                   Cau xanh ra quả, giàn Trầu thêm tươi
                                                                                  16-8-2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét