Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

HỌC SỢ



















Ở đời học dại để khôn
Học ngơ ngẩn để trường tồn dài lâu
Học nông cho chí học sâu
HỌC SỢ thì mới sống lâu trọn đời 
Làm người sợ đất, sợ trời
Sợ ăn uống, sợ mảng chơi sa đà
Sợ vung phí, sợ xa hoa
Sợ tiền, đút lót để mà làm quan 
Yêu nhân đức, sợ tham lam
Ra đường tránh kẻ tục tàm vũ phu
Thông minh lắm phải giả ngu
Đời nhiều kẻ dốt, gây thù người ngoan
Đố kỵ, giầu tức, ghen sang
Ngọt ngon, mà thấy trái ngang đừng vào
Sợ pháp luật, sợ nhà lao
Sợ cho những kẻ sa vào nghiện say
Sợ giông gió, sợ mưa bay
Tránh điều giả dối, thẳng ngay lòng vàng
Quê hương việc nước việc làng
Người nghèo giúp đỡ, người sang mình nhì
Nói là HỌC SỢ cũng vì
Răn mình đạo đức sống thì thảnh thơi.
Đ.T.K 24-82014

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

CHƠ LÀNG





















Chợ tạm Cầu gỗ* làng tôi
Nhấp nhô hàng đứng hàng ngồi xôn xao
Sáng ra ngọt lịm lời chào
Mùi thơm bánh cuốn. phở xào cháo ngon
Bánh đa  bánh rán thơm ròn
Rau tươi quả ngọt, bưởi tròn, cam xanh
Mồng tơi, mướp ngọt bát canh
Cá tôm, cua ốc, vây quanh vịt gà
Toàn là sản phẩm quê nhà
An toàn sạch sẽ ruộng xa đồng gần
Rượu quê say níu bước chân
Người quê đằm thắm, trong ngần lời thơ
Thương ai chín đợi mười chờ
Ở nơi thành thị vẫn mơ chợ làng.
20-8-2014

*Cầu Gỗ thuộc làng Ngà-Phương Hưng-Gia Lộc Hải Dương

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

GỬI T. L


Em như chiếc lá còn xanh
Xác sơ chịu đựng trên cành bão giông
Đảm đang lo việc thay chồng
Nuôi con vất vả, việc đồng sớm hôm
Những mong con sớm lớn khôn
Dâu hiền nối nghiệp danh ngôn thuận hòa
Trồng cây mong sớm nở hoa
Họa đâu mang đến xót xa sự đời
Con trai đàn đúm ăn chơi
Mắc vào nghiện hút một thời sa cơ
Con dâu non dại thờ ơ
Bỏ chồng thân xác bơ vơ một mình
Bao nhiêu công việc gia đình
Mà em gánh chịu, phận mình nữ nhi
Thương con đôi lúc cũng vì 
Thâm tình mẫu tử, tiếc gì thân đâu
Vợ chồng như giọt mưa ngâu
Xa xôi cách trở ngập màu nhớ thương
Làm ăn xa cách đoạn trường
Hai đầu nỗi nhớ, đêm thường lệ rơi
Hãy quên đi nhé em ơi
Bão giông rồi lại để trời sáng hơn
Một cây đâu hỏng hết vườn
Trái thơm chồi biếc cây còn nở hoa
Cũng là phúc phận người ta
Công danh, xấu tốt, Trời đà định duyên
Thôi đừng suy nghĩ liên miên
Vững tay em lái con thuyền sang sông
Trời xanh đâu nỡ phụ công
Con người nhân nghĩa, tấm lòng thủy chung
Ở đời suy nghĩ cho cùng
Mỗi nhà mỗi khổ riêng mình em đâu
Khuyên em gạt bớt lệ sầu
                                                   Cau xanh ra quả, giàn Trầu thêm tươi
                                                                                  16-8-2014

ĐẤT HẢI DƯƠNG

Mời anh về thăm đất Hải Dương
Thành phố quê em xanh màu cây trái
Vái Thanh Hà vào mùa em hái
Ngọt lịm làn môi, khách đến chơi nhà

Đất Hải Dương mỗi bước anh qua
Là dấu tích ngàn năm để lại
Ngắm cảnh Côn sơn, thăm Đền Nguyễn Trãi
Núi Phương Hoàng, xanh mãi rừng thông
Lục Đầu Giang –Vạn Kiếp mênh mông
Thờ Hưng Đạo vương, anh hùng dân tộc
Mỗi tấc đất dòng sông đều là cột mốc
Là chiến công, lớp lớp trùng trùng
Lai Vu, kinh Thày nổi sóng hào hùng
Mộ Trạch- Bình giang cái nôi trí tuệ

Ôi Hải Dương sao yêu đến thế
Thẳng cánh cò bay, sóng lúa dập dờn
Con gái Hải Dương đẹp tựa Bông Dơn
Hiền thục đảm đang, nết na, thùy mị

Em đón anh như đón người khách quý
Thưởng thức hương thơm, đặc sản quê mình
Đây Bánh Đậu xanh sản phẩm nghĩa tình
Kẹo Lạc, Bánh Gai Mùi thơm của lá

Anh thấy không Hải Dương em đó
Đang đi lên vững bước từng ngày
Đồng đất quê nghèo ngày mỗi đổi thay
Khu công nghiệp mọc lên như nấm
Cả quê em vang lên tiếng sấm
Của Đường 5 anh dũng thủa nào
Một tỉnh Đông quá đỗi tự hào.
30- 7-2014