Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019
Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019
CHUYỆN MỖI NGÀY
CHUYỆN MỖI NGÀY
Nổi lên lại một tập đoàn
Hình thức đa cấp với toàn lưu manh
ERG góp vốn nhanh
Lãi cao mờ mắt những anh tham tiền
Hội thảo diễn thuyết liên miên
Quảng cáo lên cả tới miền vùng cao
Người nghèo nhẹ dạ lao vào
Một vài tháng lãi ngọt ngào lời khen
Làm giầu chẳng phải bon chen
Trên trời rơi xuống có phen mất nhà
Chiêu trò hình thức mưu ma
Nhắn ai chớ có tin mà ra đê.
16-10-2019
TRẠNG LỢN
( 7- Xem bói)
Từ ngày đến với kinh thành
Chung Nhi chịu khó học hành làm ăn
Nhớ lời tiên lão khuyên răn
Mở hàng bói toán giúp dân đợi thời
Hai bạn đường cũ tới nơi
Bao ngày gặp lại, vui lời hỏi thăm
Thấy Chung bói toán tiếng tăm
Tiện xin một quẻ, cuối năm thế nào
Con đường thi cử ra sao
Trước sau, vận số khi nào vinh quy
Chung Nhi bấm độ tức thì
"Quần long vô chủ" kỳ thi hoãn rồi
Nguyên là hôm trước đến chơi
Hai quan giám khảo nhỡ nhời lộ ra
Khớp lời tiên lão khi xa
Chung Nhi nói chắc như là đóng đinh
Biết tài bói toán bạn mình
Song hai người vẫn, thực tình bán nghi
Thế rồi cho đến một khi
Niêm yết thi hoãn, tin Nhi như thần
Tiếng lành đồn khắp trong dân
Kinh kỳ Trạng bói hiện thân giúp đời
Một hôm có lính tới mời
Thượng thư binh bộ đóng nơi kinh thành
Mất con ngựa đẹp lại thuần
Nên quan nhờ Trạng, bói lần tìm cho
Ở dinh quan lớn rất lo
Ngày đêm nghĩ ngợi, sao cho bây giờ
Thật là vạ đến bất ngờ
Vào ra cửa phủ, thẫn thờ năm canh
Một hôm tha thẩn trên thành
Đọc ngâm vài chữ loanh quanh giải buồn
“Mã ngưu dương”, Trạng đọc luôn
Với “nhân sở tự” còn vương trong đầu
Tam tự kinh học từ lâu
Bây giờ nhớ lại Trạng đâu thuộc lòng
Chẳng dè tên lính hầu trong
Lắng nghe bập bõm mà lòng khiếp kinh
Thấy Trạng đọc đúng tên mình
Vội vào thú nhận thực tình nói ra
Cắn rơm cắn cỏ xin tha
Chủ mưu vụ trộm đúng là do con
Trạng rằng: “Ngươi số vẫn son
hãy mau khai hết ta còn đỡ cho
nhớ đừng có nói vòng vo
nơi giam dấu ngựa sao cho đuôi đầu”
Hôm sau Trạng bói xin hầu
Thượng thư quan lớn từ lâu đợi chờ
Lập bàn hương khói ảo mờ
Quẻ gieo, khấn khứa bấm giờ phán ra
Quan sai binh lính phủ nha
Lần theo lời Trạng tìm ra ngựa liền
Phục tài bói toán như tiên
Quan mừng thán phục, mang tiền thưởng ngay
Tiếng tăm lừng lẫy từ đây
Chuyện kia chưa hết chuyện này lại ra
Một hôm trong chốn Hoàng gia
Công chúa mất trộm, đòi là vào ngay
Một đôi vòng ngọc đeo tay
Bỗng nhiên không cánh mà bay mất liền
Vòng này như có phép tiên
Mang đi xuống nước, nước liền rẽ ra
Vào lửa, lửa chẳng cháy là
Vật phẩm tiến cống “Thủy Xa” ngày nào
Chung Nhi chẳng biết làm sao
Hoãn binh, xây một đàn cao giả vờ
Hàng ngày lên đó nằm chờ
Có hai thị vệ đổi giờ chăm lo
Thiên văn nào có biết cho
Mười ngày nằm đấy, mà lo lắng lòng
Vụ này mà chẳng hanh thông
Chỉ con đường chết, còn mong ngóng gì
Thôi thì số phận, thôi thì
Nghĩ mãi mà chẳng kế gì thoát thân
Buồn lòng, đêm nhẹ bước chân
Lầu cao Trạng nói than thân một mình:
“Trời sao lại chẳng công minh
trộm thì chạy thoát, còn mình vạ lây
Quýt làm Cam chịu là đây
Làm sao mà thoát cảnh này để ra”
Tên Cam đứng gác phía xa
Tưởng trạng gieo quẻ, gọi ra tên mình
Nghe danh Trạng rất anh minh
Khấu đầu xin trạng nể tình cho qua
Con xin nói hết thật là
“Vụ này thằng Quýt mới là chủ ban
Cam con theo đóm ăn tàn
viêc nay lộ biết, vua ban chết liền”
Trạng rằng: “ Giờ việc đầu tiên
kể cho ta biết hậu tiền làm sao
thằng Quýt dấu ngọc nơi nào
nếu mà sai sót ta nào dung tha”
Nghe hắn thành thật khai ra
Ngọn ngành tất cả Trạng tha về hầu
Trạng mời công chúa lên lầu
Thắp hương khấn vái lúc lâu, rồi truyền
Bắt ngay tên Quýt vào liền
Đích danh chỉ mặt ngọc tuyền để đâu
Án tuyên tỏ rõ nông sâu
Quýt vào phủ phục dập đầu nhận ngay.
100 câu
Đời xưa có thơ là:
“Khi nên trời cũng chiều
Được thể dễ nói phét
Mã, Tự nào ai hay
Quýt, Cam có ai biết
Không bảo tự nhiên xưng
Có gì khai ra hết
Vô phúc nhà chúng mày
Không thì Trạng cũng chết."
CHUYỆN MỖI NGÀY
Lại chuyện ở Mã Pì Lèng
Vùng cao nguyên đá thuộc miền Hà Giang
Trên cao mây núi mênh mang
Dưới dòng Nho Quế xanh làn nước trong
Đường như dải lụa lượn vòng
Đèo cao lộng gió bẻ cong dáng chiều
Một vùng thanh tịnh hoang liêu
Mọc lên nhà nghỉ với nhiều tiếng tăm
Đã bao du khách tới thăm
Đúng sai xây dựng đang nằm ở đâu
Địa phương cũng muốn làm giàu
Đèn xanh không bật dân đâu dám làm.
11-10-2019
CHUYỆN MỖI NGÀY
Không sản xuất, chẳng kinh doanh
Suốt ngày kinh kệ mà thành đại gia
Núp trong màu áo cà sa
Đắm chìm trần tục, xa hoa hưởng đời
Tiền nhiều tìm chỗ ăn chơi
Gạ tình sai chỗ, trời ơi hại mình
Phật trên ngàn mắt anh minh
Đã cho xả giới, dứt tình mà đi
Tiếc tham của lả làm gì
Điều tra nguồn gốc có khi vào tù.
8-10-2019
Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2019
(6- Gặp người Tiên)
TRẠNG LỢN
(6- Gặp người Tiên)
Chia tay phủ tướng Bùi gia
Lâng lâng trong dạ như là đang mơ
Một mình tha thẩn, bơ vơ
Loanh quanh lạc tới miếu thờ vắng tanh
Bỗng đâu dưới tán cây xanh
Có ông cụ dáng hiền lành tới nơi
Gậy tre nón lá thảnh thơi
Tóc râu bạc trắng. sáng ngời mắt tiên
Thấy Chung, cụ vội hỏi liền:
“ Chảy kinh sao lại ngược miền vào đây”
Ngạc nhiên Chung vái tỏ bày:
“Con xa, chưa tỏ lối này cụ ơi”
Không để Chung nói thêm lời
Gậy tre chọc bụng: “Đầy vơi chữ nào
vậy mà muốn đỗ Trạng sao
cõng ta, ta chỉ đường vào kinh cho”
Mừng vui chẳng kịp đắn đo
Vâng lời, cụ tiếp hỏi dò vì sao:
“Lại không làm rể quan cao
Bùi gia sung sướng khác nào trạng nguyên”
Giật mình Chung vái lạy liền:
“Phải chăng cụ hẳn là tiên trên trời
mọi việc cụ biết cả rồi
xin cụ chỉ bảo con thời ơn sâu”
Lão rằng: “nào có gì đâu
với thày kiếp trước, âu là tiền duyên
đều là thần thánh, là tiên
số thày lận đận vài niên nữa mà
còn hai năm nữa trạng ra (1)
năm nay vua hoãn bảng hoa kỳ này
Phấn Khanh tiên nữ đẹp thay
xuống dưới hạ giới giúp thày thành danh”
Chung Nhi bái tạ lòng thành
Tiên ông nói tiếp: “Ngày này năm kia
Thấy người mũ áo đi hia
trên thành nhảy xuống, cõng thì chạy ngay
còn giờ ta sẽ dạy thày
một chút bói toán đợi ngày mai sau”
Chung Nhi mừng rỡ khấu đầu
Tôn sư học đạo, phép màu thánh ban
Bao nhiêu ngu dốt xua tan
Nói đâu hiểu đấy, khôn càn, tiên tri
Nguyên là đầu óc từ khi
Gậy tre chọc bụng, dạ thì thông minh
Thấy Chung lanh lợi hết mình
Tiên ông phấn khởi, dứt tình đòi đi:
“Bấy nhiêu pháp thuật những chi
mà ta có được, ngươi thì đã thông
đất trời rộng lớn mênh mông
ngao du sơn thủy chứ không cùng người”
Chung Nhi lưu giữ hết lời
Đành xin danh tính thày thời thờ sau
Lão cười đã có duyên nhau
Nhẩn nha rồi đọc mấy câu thơ là:
“ Mình còn phải hỏi chi ta
Kiếp xưa âu đấy cũng là kiếp tiên
Ai ơi đã muốn biết tên
Mai sau hỏi bãi Tự Nhiên ấy mà” (2)
…………………………………………………….
1- Hai năm nữa đỗ Trạng
2- Xét ra ông cụ ấy chính là Chử Đồng Tử hiện lên để dạy Trạng và ngẫm trong ý tứ câu thơ, kiếp trước Trạng cũng là tiên
5- Duyên trời
TRẠNG LỢN
5- Duyên trời
Tiết trời đang độ vào xuân
Hoa đưa sắc thắm, tần ngần bướm ong
Ba người vãn cảnh thong dong
Khoa thi thời hạn, còn dông còn dài
Chung Nhi bước một bước hai
Chợt nhìn thấy một vườn dài đầy hoa
Thoảng nghe tiếng hát ngân nga
Từ trong thẳm biếc xa xa vọng về
Ngắm nhìn cảnh vật thêm mê
Lần theo lối nhỏ đi về phủ trang
Ẩn trong hoa lá ngỡ ngàng
Kìa ai xinh đẹp như nàng tiên sa
Cùng hai thị nữ hái hoa
Dáng hình khuê các chắc là con quan
Chàng liền nói dối bạn đàng
Chia tay ở lại, họ hàng thăm xa
Thế rồi lựa bước lân la
Muốn vào để gặp mặt hoa một lần
Hỏi thăm, lòng lại ngại ngần
Vì đây là phủ tướng quân họ Bùi
Quan to vang tiếng một thời
Thanh liêm, độ lượng, sáng ngời chữ nhân
Sinh con chỉ có một lần
Phấn Khanh là gái muôn phần xinh tươi
Văn thơ, học vấn hơn người
Đã lâu kén rể nàng thời chưa ưng
Hôm nay có việc chưa từng
Quan ông mơ ngủ, nửa mừng nửa lo
Từ đâu có tiếng nói to:
“Có con rể Trạng hãy cho mời vào”
Gia nhân vừa lúc xôn xao
Có chàng công tử nơi nào ngó nghiêng
Quan ông truyền gọi vào liền
Hỏi rằng: “ khách ở đâu miền tới đây”
Chung Nhi run sợ tỏ bày:
"Rằng tôi quá độ chốn này đi thi
ngắm xem cảnh đẹp một khi
nếu mà sơ xuất ngài thì tha cho"
Dáng nhin tuấn tú phong nho
Nói lời khiêm nhã, học trò đáng yêu
Bèn sai mở tiệc đãi chiêu
"Uyên ương đình" đẹp với nhiều sắc hoa
Thơ dưới nguyệt, rượu trong hoa
Lại bên người đẹp mặn mà hương xuân
Hứng tình, thơ bạn liền ngâm
Bụng không mấy chữ, nhưng tâm thuộc lòng
Thật là như ý ước mong
Trai tài gái sắc, đẹp trong một nhà
Tướng quân vui quá tiện đà
Tỏ ý nhận rể xem là có ưng
Chung Nhi trong dạ vui mừng
Chắp tay lạy tạ: “ Tạm dừng đợi khi
bây giờ con phải đi thi
vinh quy, đỗ Trạng con thì xin vâng”
Gật đầu khâm phục, tướng quân
Trước vì chí lớn, sau cần nữ nhi
Phấn Khanh còn ước ao gì
Thưa rằng: “Năm tháng ngại chi hỡi chàng
tình yêu thiếp đã nặng mang
chờ ngày đỗ Trạng vinh quang chàng về”
……………………………………………………………
Đời xưa đã có thơ rằng:
Một phen tri kỷ gặp người
Ba sinh chắc có duyên trời gì đây
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)